BỔ THIÊN KÝ - Trang 2257

Bọn họ cũng không biết, trong mắt những người còn ở trên thuyền

báu, bọn họ đã triệt để mất dạng.

Văn sĩ trung niên trên thuyền báu lẳng lặng nhìn phía trước đã không

còn thứ gì, cười lắc đầu: “Nếu không phải tiểu cô nương này ở trên thuyền
của ta, Phù Đảo sẽ không hiện thân, cũng làm sao để các ngươi cảm giác
được chứ? Tất nhiên là nó muốn cho ngươi biết sự tồn tại của nó, nó mới
có thể ngăn cản lối đi của thuyền báu. Bằng không, thuyền báu lái xuyên
qua nó cũng được.” Nói rồi lại trở lại buồng của mình, tiếp tục nằm trên
giường, vẫy tay gọi một cô gái áo lam qua ngồi vào lòng hắn, một bên thổi
sáo cho hắn nghe, một bên nâng chén rượu, tiếp tục mơ màng như kẻ say.
Rượu bên trong chén của hắn tựa hồ vĩnh viễn không uống hết.

Vinh Tuệ Khanh đứng ngơ ngác trên Phù Đảo, nhìn về một khu nhà to

lớn phía trước, tim đập như hươu chạy.

Nơi đó nhìn qua cùng sơn trang Đóa Linh năm ấy giống nhau như đúc.

Chính là ở nơi đó, lần đầu tiên cô nhìn thấy La Thần.

Nếu là Ma Vương, tại sao y lại xuất hiện ở sơn trang Đóa Linh?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.