BỔ THIÊN KÝ - Trang 2259

Thế nhưng dù nhìn từ trên không trung, bốn phương tám hướng cũng

đều là những ngọn núi trùng trùng điệp điệp.

Bốn phía yên tĩnh, thậm chí ngay cả tiếng gió, tiếng sóng trên biển tựa

hồ cũng bị ngăn cách.

Xảy ra tình trạng như vậy, nghĩ kĩ cũng chỉ có hai khả năng.

Khả năng thứ nhất chính là hòn đảo này quả thật vô cùng to lớn, lớn

đến độ vóc dáng con người bình thường hoàn toàn thua xa, thế nên những
người ở trên đây mới hoàn toàn không nhìn thấy ranh giới.

Khả năng thứ hai chính là những tu sĩ đặt chân lên hòn đảo này, thân

thể trong nháy mắt liền thu nhỏ. Thế nên so sánh ra, hòn đảo này liền có vẻ
lớn đến vô cùng vô tận.

Rốt cuộc là thân0thể bọn họ nhỏ đi, hay là hòn đảo này quả thật vô

cùng to lớn?

Vinh Tuệ Khanh quan sát xung quanh, vẫn không tìm kiếm được thứ

gì có thể dùng làm vật tham chiếu, không thể làm gì khác hơn là từ bỏ ý
niệm này, chuyên tâm nhìn về phía sơn trang quen thuộc kia.

Vinh Tuệ Khanh nhìn chằm chằm vào tòa sơn trang quen thuộc xuất

hiện giữa hai khe núi kia, từ giữa không trung bay đi. Lúc sắp đến cửa sơn
trang, cô không thể nào phi hành nữa, không còn cách nào khác là từ trong
mây hạ xuống, hoàn toàn không cất bước nổi. Cô biết sơn trang kia nhất
định không phải là sơn trang Đóa Linh, bởi vì chính mắt cô trông thấy sơn
trang Đóa Linh bị thiên5lôi phá huỷ, sau đó hóa thành tro tàn trong hỏa
hoạn.

Thế nhưng sơn trang trước mắt này tạo thành lực trùng kích cực lớn

cho thị giác của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.