BỔ THIÊN KÝ - Trang 2263

Vinh Tuệ Khanh kinh hãi hô một tiếng, vội vã kéo bàn tay lại, dùng

khăn chà tới chà lui, lại cúi đầu nhìn xuống, thấy trên mu bàn tay đã bị hắn
cắn thành một dấu răng chỉnh tề.

“Cô lau cái gì mà lau? Ta đây cũng không bẩn.” A Quý không nghĩ tới

Vinh Tuệ Khanh hoàn toàn không cảm kích, vẻ mặt không được tự nhiên
mà nghiêng đầu, dùng sức đá cục đá dưới bàn chân.

Vinh Tuệ Khanh cả giận nói: “Không chê ngươi bẩn, thế nhưng chê

ngươi có độc!” Nhớ đến bản thể của A Quý là một con rắn biển to lớn,
Vinh Tuệ Khanh lập tức cảm thấy hai chân như nhũn ra, choáng đầu hoa
mắt.

“Ngươi là... có độc hay là... không có độc...” Vinh Tuệ Khanh có phần

ngượng ngùng, hàm hồ cho qua cái chữ “rắn” kia. Dù sao từ lúc A Quý với
cô quen biết tới nay, cũng chưa từng hại cô, ngược lại còn giúp đỡ cô.

A Quý nghe rõ ý của Vinh Tuệ Khanh, mặt càng hất lên cao, khinh

thường nói: “Có độc thì thế nào? Không có độc thì thế nào? Cô đã bị ta cắn,
đời này đừng hòng chạy thoát khỏi lòng bàn tay của ta...”

“Tộc Hải Xà bọn ta trời sinh có phép thần thông, chính là truy tìm dấu

vết. Bị ta cắn một cái, ngay cả hồn phách của cô đều bị dấu vết của ta đánh
dấu lên, mặc cho cô chạy đến chân trời góc biển, thậm chí là chuyển thế
đầu thai, ta đều có thể tìm tới cô. Bởi vì cô có dấu tích của ta.” A Quý cười
đến càn rỡ, kỳ thật hắn cũng không biết tại sao mình muốn làm như vậy.
Hắn chỉ biết là chọc cho cô gái đối diện tức giận thì hắn liền thấy tâm tình
khoái trá, toàn thân thoải mái.

Vừa dứt lời, sắc mặt Mão Tam Lang trầm xuống, tia sáng sắc bén

trong tay chợt lóe, một thanh trường kiếm sáng loáng đã đặt ở cổ họng A
Quý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.