BỔ THIÊN KÝ - Trang 2280

để mọi người đến đây tìm kiếm bảo vật, nói cho mọi người đầy đủ thời
gian, cũng sẽ không rời đi trước thời hạn.

A Quý cũng rất kinh ngạc. Hắn cùng Vinh Tuệ Khanh ở bên trong thấy

người trong sơn trang Đóa Linh đã qua hơn nửa tháng, làm sao thời gian
bên ngoài mới qua một nén nhang?!

Mão Tam Lang nghe A Quý nói như vậy, cũng trở nên nghiêm túc, lập

tức cưỡi phi kiếm, bay qua ngoài núi. Nhưng vừa bay đến khoảng cách nhất
định, trước mặt cậu lại hiện ra một đám sương mù bao phủ, không nhìn
thấy đường lúc mới tới, chỉ nhìn thấy một tấm bảng chỉ đường sáng rực,
viết: “Trạm thứ nhất, sơn trang Đóa Linh”. Bất kể cậu cố gắng thế nào, đều
không thoát khỏi đám sương mù dày đặc nay. Mỗi lần cậu cho là mình đã
thoát được thì lại phát hiện hóa ra cậu vẫn vòng quanh tại chỗ, cuối cùng
lần nào cũng trở lại cửa chính sơn trang Đóa Linh.

A Quý thấy Mão Tam Lang bất lực, bèn sử dụng thần thông thuấn di

của mình, thử rời khỏi hòn đảo này, nhưng hắn không nghĩ đến, thần thông
thuấn di của hắn cũng mất đi hiệu lực với nơi này, hắn chỉ có thể từ bên
ngoài sơn trang thuấn di đến bên trong sơn trang. Hoặc là từ bên trong sơn
trang thuấn di ra bên ngoài sơn trang. Chạy tới chạy lui cũng giống với
Mão Tam Lang, chỉ có thể quay vòng tại chỗ.

Dường như bọn họ chỉ có hai lựa chọn, một là đợi ở cửa sơn trang Đóa

Linh, hai là đi vào bên trong sơn trang Đóa Linh. Không có lựa chọn thứ
ba.

Nghe xong lời của A Quý và Mão Tam Lang, Vinh Tuệ Khanh cau

mày trầm ngâm một lát, nói: “Hai người ở chỗ này chờ, ta đi ra xem một
chút.” Cô lo lắng bên ngoài sơn trang có trận pháp, mê hoặc đôi mắt của
Mão Tam Lang và A Quý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.