BỔ THIÊN KÝ - Trang 236

Một câu nói này cũng đủ để chạm tới nỗi lòng của Vinh Tuệ Khanh,

Vi Thế Nguyên và Lâm Phiêu Tuyết, cả ba người họ không kìm nén được
để nước mắt tuôn rơi.

La Thần ho khan một tiếng, một tay ôm ngang người Vinh Tuệ Khanh

rảo bước đi vào tiếu viện trước tiên.

Bách Hủy cùng Đại Ngưu nhanh chóng đuổi theo sau.

Vi Thế Nguyên và Lâm Phiêu Tuyết thấy vậy cũng đi vào bên trong.

Bấy giờ trong phòng đã bày sẵn một bàn đồ ăn ngon lành, vừa vặn đến giờ
cơm tối. Mọi người ngồi xuống theo đúng vị trí chủ khách, riêng Bách Hủy
đi vào phòng bếp dặn dò một tiếng để họ nấu thêm vài món mang lên.

Vinh Tuệ Khanh ngập ngừng hỏi Đại Ngưu một câu: “Viện này là do

hai người thuê ở hay mua hẳn?” Đại Ngưu cười đáp: “Là do Bách Hủy mua
lại!” “Thím Hoan dưới bếp nấu đồ ăn rất vừa miệng, nhất là nồi canh tự tay
thím ấy hầm rất ngon. Lát nữa mọi người thử một chén xem sao!” Bách
Hủy đi tới, nhìn hai nha hoàn đang băng thêm đồ ăn đặt lên bàn.

“Ở đây còn có người làm sao?” Vinh Tuệ Khanh nhướn mày, trong

lòng thầm nghĩ không biết cô gái tên Bách Hủy kia có lại lịch thế nào.

La Thần nhìn Vinh Tuệ Khanh một chút: “Chỉ là người ở thôi, nhóc

không cần ngạc nhiên như vậy khiến nhà chúng ta mất mặt!”

Vinh Tuệ Khanh thở phì phò tức giận, cầm đũa gõ lên mặt bàn: “Nhà

chúng ta cái gì? Ai cùng một nhà với thúc?”

La Thần vẫn giữ dáng vẻ thong dong, điềm tĩnh mỉm cười, sau đó nói

với Đại Ngưu bên cạnh đang âm thầm dò xét: “Ta là biểu thức của Tuệ
Khanh.” Chính thức lên tiếng nhận họ hàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.