BỔ THIÊN KÝ - Trang 2390

Vinh Tuệ Khanh nhìn La Thần một hồi, lại quay đầu nhìn về phía biển

Trầm Tinh, khẽ thở dài: “Kỳ thật, tự quản lý lục đạo luân hồi không phải là
tốt rồi sao, cần gì phải luyện hóa địa bàn của người khác chứ?”

Vinh Tuệ Khanh nhớ lại những gì đã thấy trong ảo ảnh của đỉnh cấp

tông môn Pháp gia, cuối cùng lúc đỉnh cấp tông môn Pháp gia biến mất,
những tiếng kêu gào ngông cuồng ẩn sau tầng mây, không phải là vì đòi
đỉnh cấp tông môn Pháp gia giao người thoát khỏi lục đạo luân hồi ra sao.

Hơn nữa cô nhớ rất rõ, sấm sét lúc ấy thật sự là hướng về nơi cô ẩn

thân mà đánh xuống. Mà bản thân cô thật sự đúng là không trải qua lục đạo
luân hồi đã trực tiếp xuyên qua đến thế giới khác. Trong đầu cô vẫn còn lưu
giữ ký ức kiếp trước.

Thân thế kiểu ấy thì người quản lý của lục đạo luân hồi này nhất định

không thể dung thứ.

Lẽ nào một trận kiếp nạn này của đỉnh cấp tông môn Pháp gia thật sự

có liên quan đến bản thân cô?

Nhưng đó rõ ràng là ảo cảnh, là chuyện của mấy nghìn năm trước mà?

Cô từ những người cấp cao ở Thanh Vân Tông biết được, từ mấy nghìn
năm trước, đỉnh cấp tông môn Pháp gia đã không còn xuất hiện nữa rồi, ai
cũng không biết rốt cuộc bọn họ đã đi đâu.

Các tràng cảnh hiện thực cùng ảo cảnh đan xen kẽ, càng khiến Vinh

Tuệ Khanh triệt để mê man.

La Thần nhìn thấy nét mặt Vinh Tuệ Khanh xoắn xuýt một hồi, đưa

tay ôm cô vào lòng, khẽ nói: “Đừng nghĩ đến Minh Vương kia, hay thần
chết gì nữa. Cho dù ả ta có ý đồ với ta, cũng không dễ dàng như vậy. Ả ta
đắc tội đại thần Nữ Oa, còn muốn đi quản lục đạo luân hồi? Coi như đại
thần Nữ Oa đồng ý, các thần khác cũng sẽ không đồng ý. Còn nữa, đã qua
mấy triệu năm, không biết đã thay đổi mấy đời Minh Vương rồi. Đã không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.