BỔ THIÊN KÝ - Trang 2496

A Nga chán muốn chết, đi ra ngoài nói chuyện với Khẳng Khẳng.

Khẳng Khẳng ngồi trên cột buồm ở lầu ba của lâu thuyền, mắt ngước

nhìn những tia nắng ban mai bắt đầu bừng sáng, cười hỏi A Nga: “Cô
không nhớ nhà à?”

A Nga cười nói: “Đây là biển Trầm Tinh, chính là nhà4của ta rồi. Có

điều, đúng thật là ta rất nhớ đại ca của ta.”

Khẳng Khẳng biết A Nga đang nói đến A Quý, thiếu chủ của tộc Hải

Xà, cái miệng như miệng mèo khẽ bĩu, có phần không cho là đúng mà nói:
“Ý chí tên nhóc kia không kiên định, ta còn tưởng rằng nó thực sự coi trọng
chủ nhân nhà ta nữa, kết quả lão đại vừa đến, đã hù nó chạy mất. Không có
cốt khí như vậy, cả đời nó sẽ không tìm được đối tượng giao phối!”

A Nga nghe xong có chút không vui: “Khẳng Khẳng, đó là đại ca của

ta, ngươi có thể không...”

Lời còn chưa dứt, trên mặt biển bỗng nổi lên tầng tầng lớp lớp sương

mù thật mỏng, sắc trời sắp bừng sáng lại trở nên âm trầm, mây trên9trời
ngày càng dày, tựa như sắp giăng kín hết cả bầu trời.

Rào rào!

Mưa như thác lũ từ trên trời giáng xuống, xối cho Khẳng Khẳng và A

Nga toàn thân ướt sũng.

Cả hai nhanh chóng trở về phòng của mình, ngẩn người nhìn màn mưa

dày đặc ngoài cửa sổ.

Gió cũng nổi lên, tiếng gió thổi vù vù như tiếng rống giận của động

vật biển, đinh tai nhức óc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.