BỔ THIÊN KÝ - Trang 2501

Càng đi về phía trước, mây đen càng tan đi, mưa lớn bàng bạc cũng

dần dần biến mất, biển khơi âm u cũng dần lộ ra màu xanh vốn có, tựa hồ
mưa rền gió dữ mới vừa nãy đã hoàn toàn qua đi.

Đám người Vinh Tuệ Khanh đi ra khỏi khoang thuyền, thấy ở cách đó

không xa có một hòn đảo nhỏ xanh thẳm đẹp đẽ, nơi giáp giữa hòn đảo và
biển là một bãi cát trắng nhỏ.

Cách bãi cát không xa có lác đác vài căn nhà tranh, nhà đá đan xen

nhau trên hòn đảo.

Trước căn nhà đá, mỗi nhà đều treo lưới đánh cá.

Tiếng hát đẹp đẽ êm tai kia chính là từ trong miệng thiếu nữ đang ngồi

trước nhà đá vá lưới đánh cá.

La Thần lẳng lặng thả thần thức ra, thăm dò hòn đảo kia.

“Nơi đây có linh khí rất dày.” La Thần giật mình chau mày: “Lẽ nào

trên đảo có linh mạch?”

Vinh Tuệ Khanh cười nói: “Cũng không phải là không thể.” Chủ

thuyền của thuyền báu, cũng chính là Long Thần đã đề cập với cô, trên biển
Trầm Tinh có rất nhiều nơi tu sĩ chưa từng đặt chân đến, nói không chừng
nơi đây cũng là một bảo địa như thế.

“Chúng ta xuống đó xem một chút đi!” Vinh Tuệ Khanh đề nghị. Vừa

rồi cô cũng thả thần thức ra dò xét qua, không cảm nhận được hơi thở của
tu sĩ khác trên đảo.

La Thần suy nghĩ một hồi, vẫn sắp xếp cho Xích Báo và Khẳng

Khẳng: “Các ngươi ở lại trên thuyền, không được đi đâu hết. Cho dù bọn ta
vẫn không trở lại, các ngươi cũng không thể lên đảo đi tìm, đã rõ chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.