BỔ THIÊN KÝ - Trang 2556

kể cho bọn ta nghe. Sau này ta mới biết được, câu chuyện lưu truyền trong
tộc bọn ta cùng với câu chuyện truyền miệng trong Nhân giới khác nhau
một trời một vực.”

La Thần cũng hứng thú: “Nếu có cơ hội, Vương nữ có thể mượn cho

bọn ta xem một chút không?”

“Đúng vậy đúng vậy, mượn cho bọn ta nhìn một chút, được không?”

Vinh Tuệ Khanh năn nỉ nói.

Nếu như chỉ có La Thần đề nghị, Đồ Sơn Quỹ Họa còn có thể đùn đẩy

cho qua.

Nhưng Vinh Tuệ Khanh nói ra, vậy không thể từ chối rồi.

Bởi vì nàng nợ Vinh Tuệ Khanh một ân tình lớn.

Trước đây tuy bản thân từng cứu Vinh Tuệ Khanh một lần, thế nhưng

lần ấy, mục tiêu chủ yếu của bản thân vốn dĩ không phải là Vinh Tuệ
Khanh, cứu Vinh Tuệ Khanh chỉ là tiện tay mà thôi, không giống với lần
này, lần này là Vinh Tuệ Khanh cố ý đến cứu mình.

Về tình về lý, Đồ Sơn Quỹ Họa đều phải báo đáp Vinh Tuệ Khanh.

Đồ Sơn Quỹ Họa trầm ngâm một lát, gật đầu nói: “Ta đồng ý với cô,

về sau có cơ hội, nhất định sẽ lấy mấy bức tranh ra cho cô xem.”

“Được, có điều bây giờ cô vẫn nói trước đi, mấy bức tranh vẽ cái gì?

Vì sao cô nói chuyện Nữ Oa dùng thân vá trời không giống với chuyện ta
biết?” Vinh Tuệ Khanh vội vã hỏi, gấp gáp đến độ khiến La Thần và Phác
Cung Doanh đều không hẹn mà cùng nhìn về phía cô.

Ánh mắt của La Thần và Phác Cung Doanh đụng nhau, sau đó đều

dịch chuyển đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.