BỔ THIÊN KÝ - Trang 326

Đại Ngưu và Bách Hủy đều vui mừng phát điên, cảm thấy nhất định ý

kiến mà mình nêu ra đã có hiệu quả rồi.

“Đại Ngưu, chúng ta đi Long Hổ Môn đi.” Bách Hủy dặn dò.

Nhưng Đại Ngưu lại có chủ ý khác nói: “Ta thấy Vạn Càn Quán tốt

hơn.”

Bách Hủy có chút sốt ruột. Những chuyện mà cô ta biết được về kiếp

trước của Đại Ngưu đều liên quan đến Long Hổ Môn. Nếu Đại Ngưu không
đi Long Hổ Môn thì cô ta còn ưu thế gì nữa?

“Long Hổ Môn vẫn tốt hơn. Long Hổ Môn có một trong hai vị tu sĩ

Nguyên Anh của nước Đại Sở chúng ta là lão tổ của Đóa gia. Bà ấy sẽ biết
thưởng thức huynh.” Bách Hủy vô cùng muốn thuyết phục Đại Ngưu đi
theo theo con đường kiếp trước của hắn.

Đại Ngưu nghi hoặc nhìn Bách Hủy nói: “Sao muội biết được? Muội

nói thật với ta đi, rốt cuộc muội đã biết bao nhiêu chuyện mà ta không
biết?”

Bách Hủy nhất thời nghẹn lời. Lai lịch của cô ta đương nhiên không

thể nói với bất kỳ ai. Bây giờ cô ta yếu ớt như vậy, nếu để người khác biết
được lai lịch bất phàm của cô ta, khẳng định nếu không bị người ta tiêu diệt
thì cũng bị nhốt lại.

“Những gì muội biết, muội đều đã nói cả rồi. Huynh tin thì tin mà

không tin thì thôi đi.” Bách Hủy suy nghĩ, không tiếp tục cố chấp nữa. Cô
ta không muốn khiến Đại Ngưu nghi ngờ, cô ta vẫn nên nghĩ cách khác để
Đại Ngưu đi đúng con đường nên đi thì hơn.

Cưỡng ép đi vào khuôn khổ không phải là cách hay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.