BỔ THIÊN KÝ - Trang 330

Vinh Tuệ Khanh kỳ quái nhìn Mão Tam Lang nói: “Huynh làm cả một

phòng cho ta để làm gì? Chiếc giỏ này thôi ta còn chẳng mang đi nổi.”

Tiểu Hoa bò lên chiếc giỏ liễu, giơ hai chân trước ra bò qua bò lại men

theo thành giỏ. Thành giỏ hơi hẹp còn Tiểu Hoa gần đây thì lại béo lên,
trọng tâm không ổn định, không cẩn thận một cái liền ngã nhào xuống.

Vinh Tuệ Khanh và Mão Tam Lang đều lao về phía đó muốn cứu Tiểu

Hoa.

Hai người nhào tới quá gấp nên hai cái đầu đập vào nhau kêu lên

“cộp” một tiếng.

“Không làm ngươi bị thương chứ?” Mão Tam Lang biến sắc mặt, quay

người ôm lấy đầu của Vinh Tuệ Khanh, cần thận xem xét chỗ vừa bị cậu ta
va phải.

Vinh Tuệ Khanh dùng hết sức mới có thể đẩy được Mão Tam Lang ra,

vội vội vàng vàng nói: “Ta không đau, không đau!” Cô sợ Mão Tam Lang
lại ôm lấy đầu của mình tiếp. Cánh tay của Mão Tam Lang cứng như thép,
khiến cho Vinh Tuệ Khanh rất không thoải mái.

Mão Tam Lang sững sờ, đôi lông mày dần dựng lên nói: “Không biết

điều!” Nói xong liền quay người phủi áo bỏ đi.

Vinh Tuệ Khanh làm một cái mặt quỷ sau bóng của Mão Tam Lang rồi

quay đầu lôi Tiểu Hoa từ trong cái giỏ liễu ra. Cô chỉ vào cái bụng nhỏ mập
mạp của nó, nhỏ giọng trách mắng: “Sau này ăn ít đi một chút! Mọi người
một ngày ăn ba bữa còn mi một ngày ăn sáu bữa, có thể không béo sao?!”

Tiểu Hoa liền lộ ra một nụ cười nịnh bợ với Vinh Tuệ Khanh, hai

chiếc răng cửa lớn sáng bóng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.