BỔ THIÊN KÝ - Trang 44

Vinh Tuệ Khanh vừa thở phào một hơi đã nghe thấy gã vương gia cao

giọng cười to: “Quản Phượng Nữ, cả chồng lẫn cha chồng nàng đều không
phải do ta tự tay giết chết! Nàng đừng hận nhầm người! Còn về phần nàng,
nếu nàng cứng đầu một mực không theo, thì ta có cách khiến nàng phải
ngoan ngoãn nghe lời. Chỉ cần không giết nàng thì trời cao sẽ không lấy cái
cọc nhân quả này quy kết trên người ta!”

Quản Phượng Nữ kinh ngạc, cánh tay nắm chặt cây trâm không khỏi

run rẩy. Sau đó bà xoay cổ tay hướng trâm về phía cố mình, dứt khoát đâm
xuống, rồi căm hận nguyền rủa: “Cho dù ta có chết cũng không để ngươi
được toại nguyện!” Gã vương gia kia không ngờ Quản Phượng Nữ lại cứng
đầu như vậy, cuống cuồng sai lũ người đang bao vây lùi xuống nhưng rốt
cuộc vẫn chậm một bước. Quản Phượng Nữ đã đâm một trâm vào cổ họng,
từ nơi đó máu tươi ròng ròng chạy ra.

“Phượng Nữ!” Vương gia gào thét đau đớn, thoắt một cái đã phóng

đến bên người Quản Phượng Nữ, kịp thời ôm lấy cơ thể lảo đảo sắp ngã
khuỵu xuống của bà. Ngón tay ông ta nhanh như cắt, điểm mấy cái lên
miệng vết thương trên cổ bà, trong nháy mắt đã ngừng chảy máu.

Những kẻ áo đen bên cạnh trông thấy cảnh này không khỏi liếc mắt

nhìn nhau. Gu đàn bà của vương gia cũng thật kỳ lạ? Chỉ vì một ả đàn bà
xấu xí thế này mà cũng đáng bỏ ra cái giá lỗ vốn như vậy sao? Nhưng dù
thế nào, một khi vương gia đã coi trọng ả ta thì bọn họ cũng chỉ đành tuân
lệnh hành sự, bước lên phía trước dâng kim sang được tốt nhất lên thôi.

Vương gia nhíu mày liếc mắt thoáng qua kim sang dược đen sì đầy

ghét bỏ, lắc đầu: “Không cần. ở đây ta có thuốc thượng hạng rồi!” Dứt lời,
ông ta ngửa bàn tay ra, bỗng nhiên một bình bạch ngọc nhỏ xuất hiện trong
lòng bàn tay.

Một dòng nước xanh biếc mát lạnh từ trong bình chảy ra, sau đó nhỏ

trên vết thương của Quản Phượng Nữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.