BỔ THIÊN KÝ - Trang 503

Vinh Tuệ Khanh không thể động đậy, trừng mắt nhìn Tiểu Hoa, song

vẫn không thể chống lại Tiểu Hoa, bị nó ép ăn thuốc giải.

Vừa ăn xong, Vinh Tuệ Khanh lập tức có thể cử động, khom người ho

thật mạnh, muốn nôn thuốc giải ra.

Tiểu Hoa nghĩ lại vẫn không yên tâm, gom cánh hoa và lá cây dâu Đế

Nữ trong túi càn khôn của Vinh Tuệ Khanh đem đi hết, không cho cô có cơ
hội làm chuyện ngu ngốc nữa.

Vinh Tuệ Khanh ngồi bệt xuống đất, có chút oán trách nhìn sang Tiểu

Hoa, thở dài thườn thượt: “... Ngươi không phải đang cứu ta, ngươi đang
hại ta...”

Tiểu Hoa ngây ra, yên lặng nhìn Vinh Tuệ Khanh hồi lâu, nước mắt

lóng lánh từ trong đôi mắt to tròn rơi xuống từng giọt, đầy vẻ uất ức. Cuối
cùng không chịu được nữa, bốn chân tiếp đất chạy thật nhanh ra ngoài qua
song cửa sổ.

Đợi bóng dáng của Tiểu Hoa không còn trông thấy nữa, Vinh Tuệ

Khanh mới thu lại biểu tình oán trách trên mặt. Nếu không làm vậy, Tiểu
Hoa sẽ đi theo cô vào chỗ chết, sao phải như vậy chứ? Tội gì phải thế chứ?

Về chuyện Tiểu Hoa nói “nhận chủ”, Vinh Tuệ Khanh đã cẩn thận suy

nghĩ, với bản lĩnh của Tiểu Hoa hẳn không phải bị trói buộc bởi một từ
“nhận chủ”. Chắc chắn là nó muốn nhận thì nhận! Nó không muốn nhận thì
ngay cả bố ông trời ở trước mặt nó cũng sẽ không nhận...

Vinh Tuệ Khanh ngồi ngây người một hồi mới đứng dậy, chải lại đầu

tóc, đổi thành kiểu tóc giống như trong bức vẽ. Sau đó, cất ba mảnh mai rùa
và cỏ thi trong bao y phục vào túi càn khôn của mình.

Chiếc túi càn khôn này đã được đại nương mập đặc biệt luyện chế qua.

Nếu cô chết rồi sẽ không còn ai có thể mở chiếc túi càn khôn này ra nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.