BỔ THIÊN KÝ - Trang 589

“Bỏ đi, ngươi nói với Tuệ Khanh giữ chiếc kim thêu đó cẩn thận. Hãy

nói đó là pháp khí bản mệnh của Tam Lang. Nếu có tổn hại gì thì tu vi của
Tam Lang3sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.” Mão Quang thấy chuyện này không
thay đổi được nữa, chỉ đành đứng ra quyết thay.

Vốn tưởng rằng Tam Lang đã buông bỏ được rồi, thì ra chỉ là chôn

giấu càng sâu hơn.

Mão Quang lắc đầu. Người tu đạo, nếu đến một mối tình cũng không

buông bỏ được… thì không buông nữa. Nam giới Mão gia nhà họ xưa nay
đều như vậy. Chỉ có9điều người mà Mão Tam Lang thích lại là tu sĩ Nhân
giới, con đường sau này sẽ càng khó đi hơn các tiền bối của cậu một chút.

Tu hành quan trọng nhất là đạo trời, đạo trời quan trọng nhất là tự

nhiên. Nếu một chữ “Tình” là số kiếp mà cậu không tránh được, thì cứ…
thuận theo tự nhiên vậy.

Mão Quang điều chỉnh sắc mặt, mang theo Tiểu Hoa cùng quay lại

phòng của Vinh Tuệ Khanh.

“Tuệ Khanh, chúng ta cũng quen thân rồi, ta gọi cháu là Tuệ Khanh

nhé.” Lúc trước, khi Mão Quang nói chuyện với Vinh Tuệ Khanh đều rất
nho nhã lễ độ. Dù lễ nghi không tệ, nhưng hơi xa cách. Bây giờ trong ngữ
khí của ông đã có thêm nhiều phần quen thuộc và thân thiết hơn.

Vinh Tuệ Khanh cười nhẹ nói: “Cháu cầu còn không được. Mão đại

thúc trước giờ đều quá khách sáo rồi.”

Mão Quang mỉm cười, nửa đùa nói: “Đây là điều nên làm. Cháu là ân

nhân lớn của phố Hồ Lô chúng ta, nên đó là lẽ dĩ nhiên.”

Vinh Tuệ Khanh đứng dậy rót cho Mão Quang một chén trà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.