BỔ THIÊN KÝ - Trang 591

Dẫu sao cũng là con trai mình, Mão Quang lật qua lật lại vuốt ve chiếc

hộp, cuối cùng quyết định mình sẽ giữ nó lại.

“Tuệ Khanh, cháu là một cô nương tốt. Đại thúc hôm nay cậy mình

nhiều tuổi, muốn nói mấy lời với cháu. Mặc dù gia đình gặp họa lớn, có
mối thù giết cha sâu như biển, nhưng con đường sau này cháu đi, sẽ luôn
gặp dữ hóa lành, gặp nạn hóa phước, gặp nhiều chuyện tốt hơn chuyện xấu.
Đây là việc tốt và cũng là việc xấu đối với cháu.” Mão Quang chầm chậm
nói tiếp: “Dù nói yêu tu của phố Hồ Lô chúng ta, cháu chỉ thấy từng người
đều là những người tốt. Nhưng cháu không biết rằng, phố Hồ Lô của chúng
ta có cục diện may mắn hòa thuận như ngày hôm nay, chúng ta cũng phải
trải qua khó khăn trắc trở, không biết phải diệt trừ biết bao nhiêu yêu tu có
lòng dạ khó lường thì mới đạt được như cục diện như bây giờ.”

Vinh Tuệ Khanh ngồi thẳng người dậy, cảm thấy kính nể. Cô biết, mấy

lời này của Mão Quang đều xuất phát từ kinh nghiệm sâu tận đáy lòng của
ông.

“Mão đại thúc, cháu biết là không được có lòng hại người nhưng phải

luôn có ý đề phòng người. Cháu hiểu ạ.” Vinh Tuệ Khanh gật đầu nói tiếp:
“Hơn nữa, cháu còn có Tiểu Hoa. Linh khí của nó nhiều hơn cháu.” Cô tiện
thể nịnh nọt Tiểu Hoa một tẹo.

Tiểu Hoa mặt mày hớn hở, cả người đều lâng lâng vui vẻ. Đầu nó dựa

vào bên chân Vinh Tuệ Khanh, làm ra dáng vẻ ngây thơ.

Trong lòng Vinh Tuệ Khanh cũng nhẹ nhõm theo, cô giơ tay ôm Tiểu

Hoa từ bên chân lên, ra hiệu cho Mão Quang.

Mão Quang nhìn bộ dạng không đáng tin cậy của Tiểu Hoa thì hơi đau

đầu, ông nhíu mày lại nói: “Bản lĩnh của Tiểu Hoa đặc biệt, cháu lại càng
phải cẩn thận. Người ta có thể không có ý đồ gì với cháu, nhưng sẽ có
nhiều người cảm thấy thích thú với Tiểu Hoa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.