BỔ THIÊN KÝ - Trang 598

Cô bé đó không chịu đi, vẫn tiếp tục trả giá cao hơn với Vinh Tuệ

Khanh: “Ngươi có muốn làm thần tiên, học đạo không? Nếu ngươi muốn,
ta có thể nói với mẹ ta nhận ngươi vào Minh Nguyệt Quán làm một đệ tử
chạy việc vặt. Đời này của ngươi sẽ không phải lo chuyện cơm ăn áo mặc,
ngoài ra còn có thể sống đến trăm tuổi nữa!”

Người phàm bình thường nghe thấy có thể tu hành nhập đạo, lại còn

được chính thức bái sư, thì khẳng định là sẽ quá sức vui mừng, rồi lập tức
khấu đầu lạy tạ với cô bé rồi.

Tỳ nữ bên cạnh bĩu bĩu môi. Vẫn may là tiểu thư còn có chừng mực,

chỉ nói là đệ tử chạy việc vặt. Minh Nguyệt Quán không phải là vườn rau,
ai muốn vào thì có thể vào sao?

Vinh Tuệ Khanh dở khóc dở cười lắc lắc đầu, một lần nữa nhẹ nhàng

từ chối nói: “Vị cô nương này, chúng ta không thân quen gì, thân thiết với
người mới quen là chuyện không tốt. Mời về cho.” Nói xong, Vinh Tuệ
Khanh gọi tiểu nhị chạy bàn một tiếng: “Thanh toán!”

Tiểu nhị nhanh chóng chạy qua, gật đầu cong lưng nhận chỗ bạc vụn

từ tay của Vinh Tuệ Khanh, rồi niềm nở dẫn đường cho cô đi ra.

Cô bé kia nhìn thấy bóng lưng của Vinh Tuệ Khanh rời đi, thì cắn môi

dưới, sắc mặt liền âm u lại.

Cô bé quay về bàn của mình, rồi nũng nịu nói với đạo cô nãy giờ vẫn

ngồi không tỏ thái độ gì ở bên: “Mẹ, con muốn có con sóc đó! Con muốn
có nó!”

Vị đạo cô này chính là nữ tu Minh Nguyệt của Minh Nguyệt Quán,

hiện tại đã trở thành Quán chủ.

Gương mặt Minh Nguyệt đầy sự cưng chiều, cô ta giơ tay ra vuốt ve

đôi má của cô bé kia, nhẹ giọng nói: “Chỉ là một con sóc nhỏ thôi, mẹ sao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.