BỔ THIÊN KÝ - Trang 635

Vinh Tuệ Khanh gật đầu, vội nói: “Đương nhiên là không rồi.” Sau đó

cô giục Khẳng Khẳng: “Ngươi mau ăn tiếp đi, nguội rồi không ngon nữa.”

Khẳng Khẳng vùi đầu tiếp tục ăn.

Vinh Tuệ Khanh cầm cái màn thầu, không an lòng mà ăn tiếp. Cô âm

thầm suy nghĩ, tại sao con gái Thiên Thủy La gia muốn tìm con sóc tên
Tiểu Hoa, là trùng hợp hay có nguyên nhân khác.

Vinh Tuệ Khanh suy nghĩ quá nhập tâm, không nhận thức được bóng

dáng cao lớn đang đi lại, đứng trước bàn cô, chặn đi ánh sáng.

“Nhóc ăn cái gì đấy? Chẳng lẽ rời khỏi ta, nhóc đi làm ăn mày xin

cơm rồi sao?” Âm thanh còn sắc lạnh hơn cả sự lạnh cứng của màn thầu
truyền đến tai Vinh Tuệ Khanh.

Vinh Tuệ Khanh rùng mình, từ từ ngẩng đầu nhìn phía trước bàn.

Đó là một người đàn ông cao lớn, mặc trường sam xanh đen, bên hông

đeo đai lưng Mặc Ngọc, treo một tấm ngọc bội Bỉ Mục Ngư, thân hình cao
lớn, che mất ánh sáng trước bàn.

Vinh Tuệ Khanh híp mắt nhìn sang cho kĩ.

Đập vào mắt là đôi mắt hẹp dài sâu thẳm, đang nhìn mình thật chăm

chú. Lông mi dài và dày, đuôi lông mày hơi nhếch lên, tóc tai gọn gàng,
sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng mím chặt, mặt không cảm xúc.

Chính là La Thần đã lâu không gặp.

Chỉ là y không còn khiến cho người ta có cảm giác ấm áp như gió

xuân nữa mà lại là xa cách lạnh lùng.

Vinh Tuệ Khanh mừng rỡ đứng lên, vui mừng kêu một tiếng “Thần

thúc” sau đó mời y ngồi xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.