BỔ THIÊN KÝ - Trang 776

La Thần cười khổ: “Vận khí không tốt. Lúc quan trọng sắp Kết Anh

thì bị tảng9đá lớn của yêu thú kia đè chết.”

Vinh Tuệ Khanh lùi về sau một bước, lưng dựa vào tường, mặt cắt

không còn hột máu.

“Nhóc sao thế?” La Thần nhận thấy sự khác thường ở Vinh Tuệ

Khanh, xoay đầu nhìn cô.

Nói như vậy, chuyện này nhất định có mờ ám.

Vinh Tuệ Khanh bình tĩnh lại, kể cho La Thần từ đầu tới cuối chuyện

đêm nay: “Thúc đi chưa được bao lâu thì yêu thú đã mò đến trước động phủ
của ta. Sau đó, thúc cũng thấy rồi, kết giới của thúc, trận pháp của ta đều
không phải là đối thủ của nó. Ta chỉ đành tìm cơ hội chạy trốn, kết quả
không biết đường, bị người ta dẫn đến một động phủ gần đó. Ở đó ngay sát
sườn núi, ta bèn trốn lên núi, lại thấy yêu thú kia không đuổi theo nữa mà
dừng lại giải quyết động phủ kia.”

La Thần sững người: “Sao lại như vậy?”

“Sau nữa, ta nhìn thấy động phủ bị yêu thú phá dỡ thấy cả đáy, lộ ra

mật thất bên trong, còn có một người đàn ông trung niên đang ngồi ở đó.
Cuối cùng, tảng đá kia giáng từ trên trời xuống, trực tiếp đè chết ông ấy.”
Vinh Tuệ Khanh nói xong, đứng ở một bên nhìn La Thần, không dám thở
mạnh.

La Thần càng nhíu chặt mày.

Vinh Tuệ Khanh đợi một hồi lâu, thấy La Thần vẫn không lên tiếng,

không nhịn được hỏi: “Hôm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Đại trận hộ
sơn của Long Hổ Môn không thể dễ dàng bị người khác phá như thế đâu
nhỉ? Những đệ tử đi tuần sơn hôm nay biến đâu cả rồi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.