BỔ THIÊN KÝ - Trang 812

“Rốt cuộc là có chuyện gì? Nhóc không phải từ Dốc Lạc Thần đến ư?”

La Thần nhìn chằm chằm Vinh Tuệ Khanh hỏi. Đồng thời phóng ra uy áp
của tu sĩ Trúc Cơ. Nếu Vinh Tuệ Khanh muốn nói dối, nhất định sẽ bị y dò
xét thấy.

Vinh Tuệ Khanh cũng một mặt mơ hồ, lắc đầu nói: “Ta thật sự không

biết. Tất cả những gì ta biết đều là ông nội dạy cho ta. Tấm vải gói đồ là
của mẹ cho ta. Từ lúc ta ra đời đến nay, đều lớn lên ở thôn Dốc Lạc Thần,
trước giờ chưa từng đi đến nơi nào khác. Đến người họ hàng như Thần
thúc, ta cũng là lần đầu tiên nghe nói.”

La Thần cứng người, trầm mặc hồi lâu, nhớ ra Vinh Tuệ Khanh mới có

chín tuổi. Dù gia thế của cô bé có kỳ quái, thì người nhà của cô bé sợ rằng
còn chưa kịp nói cho cô bé biết, thì đều đã chết dưới Thiên Kiếp đó rồi.

“Được rồi, nhóc cũng đừng lo lắng nữa, ta sẽ đi tìm người luyện khí.

Nhóc thu dọn đồ đạc đi, ngày mai chúng ta lên đường.” La Thần dặn dò
Vinh Tuệ Khanh thêm một lần nữa, rồi cầm lấy tấm vải gói đồ của cô đi ra
khỏi động phủ.

La Thần đi đến phòng luyện khí của Long Hổ Môn. Y là đệ tử Trúc

Cơ, cũng là tâm phúc trong đám đệ tử tinh anh của Long Hổ Môn hiện tại,
nên đệ tử trông coi phòng luyện khí vội vàng chọn một gian phòng tốt nhất
cho y, để y vào luyện khí.

Đến tận tối La Thần mới từ phòng luyện khí bước ra.

“Cho nhóc đó, mặc lên đi. Trưa mai chúng ta xuất phát rồi.” La Thần

đưa chiếc hộ giáp đã luyện xong vào tay của Vinh Tuệ Khanh.

Vốn là một tấm vải gói đồ vuông vắn dài ba thước, bây giờ lại được

cắt ngay ngắn thành hình vuông, kích cỡ như một miếng đậu phụ, hình
dáng như một chiếc khăn tay mỏng như cánh ve.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.