BỔ THIÊN KÝ - Trang 863

Toàn bộ chờ đợi không có điểm cuối, mong mỏi không có hy vọng,

dường như đều chứa đựng trong bốn chữ này.

Nhất thời Vinh Tuệ Khanh nhìn đến ngây ngốc.

Vách đá dưới hàng chữ còn có khắc một bài từ như rồng bay phượng

múa:

“Sơn hà như tụ, tế nguyệt như tố, vạn tải không lưu Long hành lộ.

Vọng cố thổ, ý trù trù.

Thương tâm lao yến phân phi xứ, Tiên các Long đình đô tố liễu thổ.

Khứ, li nhân khổ. Lưu, li nhân khổ.”

(Tạm dịch:

Sông núi như giao hòa, tháng năm như kể lại, vạn năm không lưu lại

vết rồng đi.

Ngóng cố hương, lòng lưỡng lự.

Thương chim yến điêu linh tứ xứ, Tiên các Long đình rồi cũng về với

đất.

Người đi, đau khổ vì cất bước. Người ở, vì ly biệt mà khổ đau.)

Phía sau hang đá vang lên một tiếng “bùm”, giống như có thứ gì đó rất

nặng từ trên cao nện xuống vậy.

Vinh Tuệ Khanh giật mình thức tỉnh, vươn tay cầm túi càn khôn của

mình. Cũng may đồ đạc của cô vẫn ở đây. Lấy ra một cây cỏ ẩn thân từ
trong túi, Vinh Tuệ Khanh lại phát hiện linh lực của mình không thể dùng
được, không có cách nào làm cho cỏ ẩn thân phát huy tác dụng, chỉ đành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.