BỔ THIÊN KÝ - Trang 90

Một chuyện vô cùng ngoài dự đoán chính là cô bé vẫn còn đang thoi

thóp! Còn hơi thở chính là còn cơ hội sống! Cô bé vẫn chưa chết! Chẳng
trách tại sao Thiên Kiếp của Lục Đạo Luân Hồi trên đỉnh đầu lại cứ trì hoãn
mãi không giáng xuống!

Kẻ áo trắng nắm ngay lấy thời cơ, hai bàn tay xoa từ đầu của Vinh Tuệ

Khanh rồi thẳng một mạch xuống mắt cá chân của cô bé.

Bàn tay của hắn di chuyển đến đâu, vết thương trên người của Vinh

Tuệ Khanh hệt như được ăn linh đan diệu dược, dần dần lành lại rồi biến
mất đến đấy.

Nhưng vết thương nặng nhất của cô bé lại do chính tay hắn ta đả

thương. Một chiếc xương sườn ở lồng ngực bị đánh gãy, nó đâm thẳng vào
trong lá phổi của cô bé rồi xuyên qua phổi đâm vào tim. Rõ ràng đó là vết
thương trí mạng.

Hắn ta mím chặt mối, đột nhiên thu tay phải của mình lại rồi đâm vào

lồng ngực mình. Hắn rút một chiếc xương như một thanh ngọc đen từ trong
chính cơ thể của mình ra, sau đó bàn tay trái của hắn lại đâm thẳng vào
trong phần ngực của Vinh Tuệ Khanh, lỗi chiếc xương sườn bị gãy ra.

Một trận đau đớn kinh liệt khiến Vinh Tuệ Khanh tỉnh lại, cô bé thảm

thiết kêu lên một tiếng rồi lại ngất lịm đi.

Bàn tay phải của kẻ áo trắng cầm lấy chiếc xương như một thanh ngọc

đen của mình, còn tay trái lại cầm chiếc xương đang nhuốm đầy máu tươi
của Vinh Tuệ Khanh. Sau đó hắn quỳ nửa người xuống trước mặt của Vinh
Tuệ Khanh dường như trong lòng hắn đang có chủ ý không chắc chắn lắm.

“Ngươi đừng có làm loạn! Ngươi muốn làm cái gì vậy?!” Tên áo đen

phía đối diện vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ, sợ kẻ áo trắng kia sẽ làm ra mấy
cái chuyện điên rồ gì đó nên hắn bèn lặng lẽ đẩy quả cầu dưới chân bay lùi
về sau mấy bước. Thiên Kiếp hình rồng trên đầu kẻ áo trắng vừa mới tản ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.