đó của địch thành công là vì trinh sát của ta không vững. Cần lưu ý vấn đề
này và cần phải bằng mọi cách tăng cường sườn bên phải của phương diện
quân”.
I. V. Xta-lin yêu cầu phải tập trung chín phần mười tổng số lực lượng
không quân ở sườn bên phải. “Không cần chú ý tới sự nghi binh và những
trò ảo thuật của địch ở khu vực Txim-la và phải chuyển toàn bộ lực lượng
chiến đấu, tôi xin nhắc lại sang sườn bên phải của phương diện quân”, –
đồng chí ra lệnh và cho biết về những lực lượng và phương tiện mà Đại bản
doanh cấp cho phương diện quân, về việc duyệt y phương án tổ chức các tập
đoàn quân xe tăng 1 và 4 của ta.
“Xin đồng chí lưu ý rằng, -Tổng tư lệnh tối cao ngừa trước Goóc-đốp, –
nếu địch chọc thủng được sườn phải, tới gần sông Đôn đến vùng Gum-rắc
hoặc quá về phía Bắc thì chúng sẽ cắt đứt các tuyên giao thông đường sắt
của ta với phía Bắc. Vì vậy, lúc này tôi coi sườn bên phải phương diện quân
của đồng chí là có tính chất quyết định”.
Tổng tư lệnh tối cao còn giao cho phương diện quân một nhiệm vụ quan
trọng nữa, có ảnh hưởng đáng kể tới tiến trình tiếp sau của trận đánh Xta-lin-
grát:
“Tôi yêu cầu phải tuyệt đối giữ vững tuyến phòng thủ phía Tây sông Đôn,
từ Cli-ốt-xcai-a qua Rô-giơ-côp-xcai-a cho tới Hạ Ca-li-nôp-ca.
Bằng bất kỳ giá nào, phải tiêu diệt địch đang thọc sâu vào tuyến đó thuộc
khu vực hoạt động của sư đoàn cận vệ (ý muốn nói tới sư đoàn bộ binh cận
vệ 33. – X. S.). Các đồng chí có lực lượng để làm việc đó và các đồng chí
phải thực hiện được việc ấy. Tôi kiên quyết cấm không được rút khỏi phòng
tuyến đã định…”
V. N. Goóc-dốp đã hiểu rõ mọi việc. Song I. V. Xta-lin còn giải thích rõ
thêm về tướng V. I-a. Côn-pác-tsi, tư lệnh tập đoàn quân 62: “xin lưu ý rằng
Côn-pác-tsi là một người nóng tính và dễ xúc cảm. Nếu điều được một đồng
chí nào đó cương nghị hơn một chút tới củng cố tinh thần cho Côn-pác-tsi
thì sẽ rất tốt, còn nếu bản thân Goóc-dốp tới chỗ đồng chí ấy được thì lại
càng hay”.