BỐ Y THẦN TƯỚNG HỆ LIỆT - Trang 40

Văn Cửu Công cũng thế, nhưng lão phải chờ người khác ra tay trước đã.
Trương Hạnh Thủ tuy biến sắc nhưng cũng không định ra tay.
Dù giết một con chó bất trị cũng có thể bị cắn lại, đích thân giết người

không an tòan bằng mượn dao giết người.

Cho nên y cao giọng quát:
- Bằng hữu, không liên quan đến ngươi, đừng nhiều chuyện!
Thầy tướng lại cười nói nhà sư:
- Tha được cho người thì cứ tha, loài kiến cũng thấmóng, vậy mà có

người muốn chết! Nay trên đời quá nhiều khổ nạn, người sống còn không
đủ, có lẽ nào lại còn lạm sát kẻ vô tội?

Thù Ngũ Hoa cười lạnh nói:
- Cả ngươi ta cũng giết!
Rồi vỗ ra một chưởng.
Bàn tay của y trọc trùng trục, dày cui, tựa như một trái cầu thịt thô kệc,

thế mài y đẩy chưởng ra kêu "vèo" một tiếng.

Có màng khí màu tía mờ mờ bao quanh hai chưởng.
Thầy tướng vẫn trò chuyện với nhà sư, tựa như chẳng hề hay biết.
Vãn Phi vội kêu:
- Tiền bối, có người...
Chàng vội vàng nhỏm dậy ứng chiến, nhưng cảm thấy trển vai có một

luồng hấp lực giữ lại, xoay đầu nhìn qua nhà sư, chỉ thấy nhà sư vẫn buồn
rầu, chẳng hề nhúc nhích.

Khi hai chưởng của Thù Ngũ Hoa sắp đánh vào lưng thầy tướng, "vút"

một tiếng, thầy tiếng giở tay trái lên,Thù ngũ Hoa cũng chỉ kịp thấy đối
phương giở tay trái lên, cây gậy tre đã chĩa vào cổ họng y, Thù Ngũ Hoa
sững người, đứng yên tại chỗ.

Thầy tướng thu gậy tre về, lại tiếp tục xem chỉ tay, hệt như chuyện lúc

nãy chẳng liên quan gì đến mình.

Thù Ngũ Hoa chỉ ngẩn ra trong chốc lát, rồi y vẫn tiếp tục đẩy chưởng

tới.

Lần này chưởng phong càng mạnh hơn, lớp khí màu tía cũng đậm hơn,

lại còn có cả mùi tanh hôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.