BỞI SÀI GÒN NHIỀU NẮNG - Trang 122

T

Mong manh & rực rỡ

ôi đang mặc chiếc quần sịp đỏ, cởi trần và cười như kẻ vừa
bị một cái ấm rơi trúng đầu. Nàng thì tay bụm miệng, tay
kéo lê một chiếc túi lớn. Toàn mùi bia. Nàng vừa uống bia.

Nàng đang rất say. Nàng phi thẳng vào phòng tôi, nằm vật ra. Tôi
lớ ngớ nhìn nàng rồi định bụng đi tìm chiếc quần dài mặc vào thì
nàng kéo tay tôi lại:

- Nằm xuống đây cùng em đi!

Tôi bị nàng kéo ngã lăn xuống giường. Nàng lại bảo:

- Ôm em đi! Ôm em chặt vào!

Tôi lại ôm nàng. Ôm thật chặt. Mùi da thịt của nàng khiến tôi

ngây ngất. Dù khi nàng nói, mùi bia nồng nặc. Nàng bắt đầu
khóc.

- Nói cho em biết đi, em có xinh không?

Tôi gật đầu. Nàng xinh. Thực sự là nàng rất xinh. Nhất là hôm

nay, lúc này đây. Nàng vấn tóc cao để lộ cái gáy trắng muốt. Nàng
mặc một chiếc áo sơ mi trắng và một chiếc quần hoa. Nhìn nàng
đẹp một cách đài các và kiêu sa. Mà chẳng cần phải ăn vận như
thế, trong mắt tôi, nàng vẫn là xinh nhất. Bởi tôi đã yêu nàng
ngay từ lần đầu tiên gặp nhau. Yêu như ngộ độc vậy. Nôn nao và
quặn cả ruột. Cồn cào ruột gan khi thấy nàng lần đầu tiên.
Tưởng chừng như một cơn cảm lạnh vậy. Biêng biêng đến chết đi
được. Mọi người đều biết tôi yêu nàng. Kể cả nàng. Chỉ có điều
nàng thuộc về người khác rồi. Lúc đó, nàng đã thuộc về người
khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.