BỞI SÀI GÒN NHIỀU NẮNG - Trang 189

Trái tim dẫn lối

Mọi tội lỗi xuất phát từ trái tim đều có thể tha thứ.

Cuộc điện thoại lúc nửa đêm

Lúc đó, khoảng mười hai giờ bốn mươi lăm phút đêm, điện thoại

tôi réo lên. Một số lạ hoắc. Tự nhiên tôi thấy nóng ruột. Trong
lòng như có lửa đốt vậy. Cồn cào.

- A lô, tôi nghe đây ạ!

- A lô, anh có phải là anh Bách không?

- Dạ vâng, tôi, Bách đây! Xin hỏi ai vậy?

- Tôi là bác sĩ của bệnh viện Việt Đức, anh có người nhà bị tai nạn

đang nằm ở đây. Anh có thể tới ngay phòng Cấp cứu được không?

- Xin hỏi người nhà của tôi là ai vậy?

- Cô ấy bảo cô ấy không nhớ tên mình, một cô gái chừng hai

mươi tuổi, tóc ngắn, mặc một chiếc váy màu xanh bạc hà, cô ấy
bảo cô ấy chỉ nhớ số điện thoại này và tên anh thôi!

- Nhưng… Thôi được, tôi tới ngay!

Tôi vội vã đi. Linh cảm có chuyện chẳng lành. Trên đường, tôi

tranh thủ gọi cho Nhiên, bạn gái tôi. Nhiên vẫn an nhiên ở nhà. Ban
nãy, khi chạy từ trên tầng ba xuống, tôi đã tranh thủ tạt qua phòng
My và Nguyên, hai đứa em gái của tôi, chúng đều ở trong phòng.
Vậy cô gái váy xanh bạc hà, tóc cắt ngắn khoảng hai mươi tuổi là
ai? Trong đầu tôi, một loạt hình ảnh những cô bạn học cùng lớp,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.