BỞI VÌ EM CAO - Trang 161

N dễ dàng cứu chữa cô bé mồ côi giàu có

sống bừa bãi

“Giữ cái dây cương tay này và cái roi tay kia,” Georgie hướng dẫn Nate.

Họ đang ở trong gác mái nhà Georgie, nhưng thay vì đi lang thang trong cái
xe ngựa cổ đẹp đẽ và hút cần sa, hôn nhau và say mềm, Georgie lại hoạt
động quá hăm hở và đưa Nate đi lái xe ngựa.

Căn gác vốn đã thật khác thường. Nó đầy những thứ đồ cổ xinh đẹp có từ

lâu, nhưng được giữ trong trật tự hoàn hảo như thể lúc nào cũng có người
sẽ mang chúng xuống nhà và mang ra dùng lại. Cỗ xe được sơn vàng và
bọc nẹp nhung tím, và dưới những cái ghế ngồi trong xe là chăn và bao tay
để giữ ấm khi bạn đánh xe ra ngoài. Cầu kỳ nhất là 8 con ngựa gỗ trắng với
lông vũ trắng gắn vào yên cương bằng da thật để kéo cỗ xe.

“Đi nào, nhanh lên, nhanh nữa , quay vòng, quay vòng nào!” Georgie la

lên với đám ngựa gỗ, bẻ gập roi da và chồm chồm lên xuống trên cái ghế
huấn luyện bằng da màu đỏ.

Chà.

Nate ngồi đằng sau cô và cố châm một điếu cần sa khác, nhưng Georgie

lắc lư quá mạnh làm cho thuốc rơi khỏi tay cậu. “Khỉ thật!” Cậu cáu điên
lên. Cậu nhoài người ra bên cạnh của cỗ xe để xem điếu thuốc rơi chỗ nào
trên cái sàn gỗ sơn trắng, nhưng căn gác chỉ được chiếu sáng bằng một
ngọn đèn lờ mờ nên cậu chẳng thể thấy điếu thuốc đâu cả.

“Được rồi.” Georgie nhảy ra khỏi cỗ xe. “Đi nào, có thứ này tớ muốn chỉ

cho cậu.”

Nate miễn cưỡng để lại điếu thuốc chỗ nó rơi và đi theo cô đến bên kia

căn gác, chỗ có một đống rương gỗ cổ được xếp chồng. “Đây là chỗ để tất
cả mọi đồ dùng của con ngựa cũ của tớ,” Georgie giải thích. Cô mở cái
rương trên cùng và lấy ra một mớ ruy băng cô đã giành được ở các cuộc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.