BỞI VÌ WINN-DIXIE - Trang 13

“Cha, con muốn cho cha xem một Winn-Dixie mới.”

Ngài mục sư bỏ bút chì xuống, gãi mũi và cuối cùng cũng chịu nhìn lên.

“Ồ,” ông nói, cười thật tươi với Winn-Dixie, “Giờ thì mày nhìn cũng

bảnh bao đấy chứ.”

Winn-Dixie toét miệng ra cười đáp lại ngài mục sư. Nó bước tới và ngả

đầu vào lòng ông.

“ơm tho nữa”, ông xoa đầu Winn-Dixie và nhìn vào mắt nó.

“Cha,” tôi nói, thật nhanh trước khi lại mất hết can đảm, “con vừa nói

chuyện với Winn-Dixie.”

“ật sao?” ngài mục sư nói, gãi gãi cái đầu Winn-Dixie.

“Con vừa nói chuyện với nó và nó đồng ý với con rằng, con đã mười tuổi

và cha nên nói với con mười điều về mẹ. Chỉ mười điều thôi, chỉ có vậy
thôi.”

Ngài mục sư ngừng xoa đầu Winn-Dixie và thực sự im lặng. Tôi có thể

thấy ông đang suy nghĩ về việc thu đầu trở lại vào trong cái mai rùa của
mình.

“Một điều cho mỗi năm con sống,” tôi nói với ông, “đi mà cha”.

Winn-Dixie ngước lên nhìn ông và khẽ huých ông với cái mũi của mình.

Ngài mục sư thở dài. Ông nói với Winn-Dixie, “Lẽ ra tao phải đoán

trước được là mày sẽ gây rắc rối.” Rồi ông nhìn tôi. “Lại đây nào Opal. Ngồi
xuống đi, cha sẽ kể cho con nghe mười điều về mẹ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.