BỞI VÌ YÊU - Trang 166

tơi bời vào giờ ra chơi. Vì vậy, cậu quyết định che giấu khả năng của mình,
làm ra vẻ hùa theo bè lũ và tự trau dồi kiến thức một mình.

Bỗng nhiên, trong không gian im ắng của phòng học, cậu nghe thấy một

âm thanh trầm đục lặp đi lặp lại. Lo lắng, cậu ngước đầu lên. Đường ống
nước? Chuột? Tiếng động xuất phát từ kho chứa đồ, nơi thầy giáo để vật
dụng sơn và vẽ. Phân vân giữa sợ hãi và tò mò, Mark do dự trong một vài
giây trước khi quyết định mở cánh cửa trượt và phát hiện ra một cậu bé trạc
tuổi mình đang lả đi ở góc tủ tường.

Ngờ vực, cậu này rời khỏi chỗ trú và chạy xô ra phía cửa ra vào. Ở đây,

nỗi sợ hiện hữu khắp nơi và người ta thường xuyên nện nhau trước khi nói
chuyện. Tuy nhiên, khi chạy ra đến gần cửa, cậu ta quay lại và, trong giây
lát, hai cậu bé ngạc nhiên nhìn nhau.

- Cậu làm gì ở đây? Mark hỏi.

Mặc dù chưa bao giờ nói chuyện với cậu ta, nhưng Mark quen mặt cậu

trai kia: một học sinh lạ thường và cô độc, có dáng vẻ của người ngoài hành
tinh. Cậu thậm chí nghĩ mình biết tên cậu ta là Connor.

- Tôi ngủ, cậu kia trả lời.

Đó là một dạng như Huckleberry Finn, phiên bản cuối thế kỷ. Tóc cậu ta

rối bù, người gầy gò, mặc quần áo bẩn thỉu và quá nhỏ so với khổ người.

Trong khi Connor chuẩn bị rời phòng, Mark hỏi:

- Cậu đói không?

Quả thực kiểu trực giác này đã từng giúp cậu đoán định được mối lo lắng

của người khác.

- Hơi hơi, Connor thừa nhận bằng một khoảng lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.