BỞI VÌ YÊU - Trang 167

Trên thực tế, cậu ta chưa ăn gì từ sáng. Gia đình nhận nuôi cuối cùng

dành cho cậu một cuộc sống khắc nghiệt: nhục nhã và thiến thốn là kỷ luật,
với cái cớ để cho cậu "học cách sống".

Chỉ có điều cậu đã biết thế nào là cuộc sống rồi. Bị cha mẹ bỏ rơi ngay từ

khi mới lọt lòng, bị đưa qua hết gia đình này đến gia đình khác, cậu đã trải
qua tất cả, đã chịu đựng tất cả. Nhưng những nỗi khổ nhục đổ dồn lên cậu
không khiến cậu bận tâm. Để tự bảo vệ, cậu có thói quen trốn vào thế giới
nội tâm mà chỉ duy mình cậu ta có chìa khóa để mở.

- Cầm lấy này, Mark vừa đề nghị vừa đưa cho cậu ta nửa cái sandwich.

Cảm thấy bất ổn, Connor do dự trong giây lát. Cậu bao giờ cũng chỉ có

thể tin tưởng vào chính bản thân mình mà thôi. Do bị tước đi tình yêu
thương và lòng tử tế, cậu đã học cách dè chừng tất cả.

Do đó cậu để ánh mắt mình đắm chìm trong ánh mắt của Mark và điều gì

đó xảy ra: sự thừa nhận thầm lặng, lời hứa tình bạn. Connor nhận lấy nửa
chiếc bánh sandwich rồi ngồi xuống dựa lưng vào tường cạnh Mark.

Trong phút chốc, chúng đã lại trở thành những đứa trẻ như bao đứa trẻ

khác.

o O o

1982, 1983, 1984...

Bên nhau trọn đời...

Kể từ đó Mark và Connor đều gặp nhau tại chính phòng học ấy. Bên

ngoài là bất ổn, là ma túy, là những chiếc ô tô bị đốt cháy, là những băng
nhóm tội phạm chém giết lẫn nhau và những khẩu súng truyền tay. Cả hai
đã tạo ra một nơi trú ẩn yên bình, một nơi mà chúng không còn sợ hãi thót

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.