BỞI VÌ YÊU - Trang 277

- Nhưng đặt mình trong tình trạng cô lập và cô đơn sẽ không giải quyết

được vấn đề của cô đâu.

Connor bước vài bước về phía cửa sổ. Trong khi tiếp tục nói, ánh mắt anh

nhìn đăm đăm về phía bến du thuyền ở cảng North Cove được xây quanh
mép nước, mở ra một hộp nữ trang lộng lẫy với khoảng năm chục chiếc tàu
đèn đuốc sáng trưng trong đêm tối.

- Trong nghề của mình, tôi không thường xuyên hứa lắm, anh giải thích

với giọng chân thành. Sự chắc chắn không tồn tại khi ta bước vào lĩnh vực
tình cảm và nỗi khiếp sợ sâu kín trong lòng. Tôi không bao giờ đảm bảo với
một bệnh nhân rằng anh ta chắc chắn sẽ tốt hơn sau khi được tôi điều trị.

Đột nhiên, cửa phòng bật mở và một nữ y tá báo với Connor:

- Anh đang có một cuộc gọi chờ ở tổng đài, bác sĩ Connor ạ. Hình như là

cuộc gọi khẩn.

Connor quay về phía cô gái. Mắt vẫn luôn nhắm nghiền, cô đã lấy lại

được nhịp thở đều đều và dường như đang ngủ. Tuy vậy bác sĩ vẫn kết thúc
bản tuyên bố nguyên tắc quan điểm kỳ lạ của mình:

- Trái lại, điều tôi có thể hứa với cô, đó là tôi sẽ làm hết sức những gì có

thể để giúp cô. Nhưng nếu cô muốn có một cơ may thành công, cô cần phải
tin tôi...

Connor cúi xuống giường rồi thì thầm với cô như thay lời tạm biệt:

- Không có niềm tin, tôi chẳng thể làm được gì.

o O o

7 giờ - CONNOR & MARK

Bác sĩ cầm lấy ống nghe mà cô lễ tân đưa cho anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.