công 11 tháng Chín. Tuy vậy, Ground Zero ở rất gần đây và vẫn còn phảng
phất trong không khí sự chết chóc, gió và sức sống tràn trề....
Ngồi xếp bằng trên một trong số những chiếc ghế băng được đặt bao
quanh bờ sông, cô gái trẻ nhìn lơ đễnh hàng du thuyền sang trọng neo dọc
North Cove.
- Cô cảm thấy thế nào rồi? Connor vừa hỏi vừa chống khuỷu tay lên lan
can.
- Ổn cả, Evie trả lời bằng giọng lừng chừng.
Không rời mắt khỏi cô gái, Connor châm một điếu thuốc và căng thẳng
phả khói lên cao. Anh những muốn liệu pháp chữa trị của mình thành công
và Evie sẽ vĩnh viễn từ bỏ ý định trả thù kẻ đã sát hại mẹ mình xiết bao.
- Cái đó sẽ giết chết anh đấy, một lát sau cô buông lời nhận xét.
- Cái gì cơ?
- Thuốc lá.
Connor nhún vai.
- Đầy thứ giết chết...
- Vì thế mà nó không làm anh sợ chết ư?
Connor suy nghĩ trong vài giây, đồng thời phả từng cuộn khói bay lên.
- Sống còn làm tôi khiếp sợ hơn nhiều, anh thú nhận với vẻ chân thành
đến mức chính anh cũng phải ngạc nhiên.
Mặc dù vậy anh vẫn ném mẩu thuốc lá xuống sông và cưỡng lại ý định
châm tiếp điếu khác.