Những tuần vừa qua, anh hầu như không chợp mắt. Hàng đêm, với sự
miệt mài kiểu cầu toàn chủ nghĩa, anh làm việc không ngơi nghỉ để thực
hiện các bước trong quá trình điều trị cho cả nhóm. Giờ là lúc mọi mệt mỏi
tích dồn được dịp bất ngờ bung ra, khiến cơ thể anh kiệt quệ và tâm trí anh
xáo trộn. Tuy vậy, anh vẫn chưa hoàn toàn kết thúc "nhiệm vụ" của mình.
Anh còn phải đảm bảo rằng Evie không nuôi dưỡng và thực hiện ý định của
cô nữa. Và anh chỉ thấy có một cách chắc chắn. Một cách hung bạo và bất
thường mà ở trường y người ta không dạy cho anh. Nhưng anh không phải
là một tay bác sĩ như những người khác... Thành công của anh, tiền bạc của
anh, chiếc ô tô xa xỉ của anh, căn hộ giá hai triệu đô la của anh: tất thảy
những thứ đó, chỉ là gió thoảng qua mà thôi và anh biết rõ điều này. Anh
chưa bao giờ là thành viên tham gia nhóm các bác sĩ tâm lý của New York.
Thế giới này không phải là của anh. Thế giới của anh là thế giới của những
khu phố xập xệ ở Chicago, thế giới của thời thơ ấu đầy biến động, của bạo
lực và sợ hãi.
Sau phút ngập ngừng cuối cùng, anh tiến lại gần Evie, ngồi xuống ghế
băng bên cạnh cô gái rồi lôi một khẩu súng với băng súng mạ bạc từ trong
túi áo măng tô ra.
o O o
Đó là thứ vũ khí anh đã lấy tại nhà hai tay trùm buôn ma túy cách đây hai
mươi năm. Một bằng chứng không thể chối cãi được nhưng tuy vậy anh
không bao giờ tìm cách vứt bỏ đi, như thể giác quan thứ sáu mách bảo anh
rằng một ngày nào đó anh sẽ cần đến nó.
Vừa nhìn thấy khẩu súng, Evie trở nên kiên cường hơn. Giống như
Connor, cô cũng xuất thân từ thế giới thấp kém: thế giới của sự ồn ào, của
đòn roi, thế giới mà điều tồi tệ xảy đến thường xuyên hơn là những điều tốt
đẹp.
- Tôi đã tìm thấy ông ta, Connor giải thích.