biệt để cho phép một vài người được hưởng đặc ân nghe nữ nghệ sĩ violon
Nicole Hathaway chơi những bản sonat của Mozart và Brahms.
Nữ nghệ sĩ violon bước lên sân khấu trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Đó là
một phụ nữ khoảng ba mươi tuổi, dáng vẻ thanh lịch và mực thước. Búi tóc
theo kiểu Grace Kelly[1] tạo cảm giác cô giống như vai nữ chính trong các
bộ phim của đạo diễn Alfred Hitchcock... Được đánh giá cao trên các sân
khấu quốc tế, cô đã từng chơi với những dàn nhạc lớn nhất thế giới, và kể
từ khi đĩa nhạc đầu tiên của cô được thu âm vào năm mười sáu tuổi, cô đã
nhận được vô số lời khen tặng. Năm năm trước, một tấm thảm kịch đã tàn
phá cuộc sống của cô. Báo chí và truyền hình đã nhắc đi nhắc lại sự kiện
này và kể từ đó, sự nổi tiếng của cô đã vượt xa khỏi phạm vi những người
yêu nhạc cổ điển.
Nicole chào khán giả và đặt nhạc cụ của mình xuống. Vẻ đẹp cổ điển của
cô hoàn toàn phù hợp với nét duyên dáng quý tộc của không gian nơi đây,
như thể nữ nghệ sĩ được đặt một cách rất tự nhiên vào giữa những bức điêu
khắc cổ và bản thảo viết tay thời Phục hưng. Bằng một khởi đầu mạnh dạn
và có chiều sâu, cây vĩ cầm ngay lập tức hòa hợp với dây đàn và sẽ duy trì
như vậy trong suốt buổi trình diễn.
Bên ngoài, tuyết vẫn tiếp tục rơi trong đêm giá lạnh.
Nhưng ở đây, chỉ có tiện nghi, sang trọng và sự tinh tế.
o O o
Cách đó chưa đầy năm trăm mét, không xa trạm tàu điện ngầm Grand
Central, một nắp cống từ từ được mở ra, một cái đầu bù xù nhô lên, ánh mắt
trống rỗng, khuôn mặt bầm dập vì những cú đánh...
Sau khi thả con chó săn Labrador lông đen tuyền đang ôm trên tay ra,
người đàn ông khó nhọc leo lên vỉa hè phủ đầy tuyết trắng. Anh ta băng qua