BỌN CHIẾM ĐÓNG - Trang 22

- Té ra cơ sự như vậy đó? Mấy chuyện kiểu này, tụi tôi nghe đã ngấy lỗ

tai. Anh cũng thấy, ờ, mà chắc anh không thấy không biết chừng, bọn tôi
công chuyện ngập đầu đây nè. Chịu khó lần sau trở lại nghe, may ra lúc ấy
tôi có chút thời giờ rảnh.

- Thế nhưng, thầy thông cảm cho, đối với tôi chuyện này gấp lắm,

không thể chần chừ một phút được. Thầy coi, ví đựng giấy tờ bị họ tịch thu,
nhà thì họ chiếm đóng, lộng hành tan hoang...

- Vé đi xe tháng còn trong tay chớ gì. Có gì cản trở việc anh đến sở làm

đâu! Hơn nữa, cái trường hợp của anh, đứng ở địa vị tụi tôi, khó can thiệp
lắm. Trước hết, anh nói anh không quen biết mấy người đó, điều này chỉ là
chủ trương của riêng anh, chớ đã có gì làm chắc! Qua những ví dụ anh đưa
ra thì tôi đã thấu hiểu lập trường của anh rồi nhưng nếu họ tự xưng là bạn
bè thân thiết của anh , hỏi thử anh có bằng chứng nào trong tay để đánh đổ
lập luận của họ không, hở?

- Lẽ phải và thường thức thôi cũng đủ.

- Bậy rồi, bao nhiêu đó không có ý nghĩa gì hết. Đối với chúng tôi, chỉ

có chứng cứ cụ thể mới có giá trị. Anh đã thấy dù làm gì thì làm, dàn xếp
câu chuyện này theo cách nào cũng đều gặp khó khăn chưa? Nếu anh cho
phép tôi trình bày ý kiến cá nhân thì xin nói là tôi rất nghi ngờ khả năng
mình giải quyết vấn đề. Nên thôi, đừng nổi nóng làm gì, ráng làm sao cho
nó êm thắm.

Tôi chưa kịp lên tiếng đáp lời thì tay công an trẻ đã xen vào với vẻ bực

dọc:

- Nếu vẫn cứ chộn rộn, chính anh sẽ mới là kẻ phạm pháp đấy nhé.

Anh ta vứt toẹt điếu thuốc lá, làm bộ đưa tay như để bắt lấy ống điện

thoại nhưng bất thần quay phắt người lại, đẩy tôi ra bên ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.