BỌN CHIẾM ĐÓNG - Trang 24

BỌN CHIẾM ĐÓNG

BỌN CHIẾM ĐÓNG

Abe Kobo

Abe Kobo

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

- 3 -:

- 3 -:

Buổi trưa vào giờ nghỉ, tôi mời cô S đi ăn cơm. Chợt nhớ ra mình không

còn ví tiền. Tôi ngượng chín, S bèn an ủi tôi một cách nhẹ nhàng:

-Không sao, hôm nay là ngày mình lãnh lương mà!

Nếu như mọi lần nghe nhắc như thế thì tôi đã vui ra mặt nhưng hôm nay,

không hiểu vì sao, câu nói ấy nó lại làm tôi buồn thiu. Sự thiếu tin tưởng về
quyền sở hữu đối với những gì thuộc về mình làm tôi mỗi lúc thêm lo.

S bảo với tôi cô sẽ đem cái hình mới chụp thay thế cái hình cũ đã tặng

tôi (vốn bị bọn người lấn chiếm đánh cắp mất cùng với mớ phiếu ăn cơm
rồi). Cái hình cô đưa ra rất dễ thương, ăn đứt tấm hình cũ. Tôi muốn hứa
với cô là sẽ giữ chặt nó không cho ai đụng đến hay nói một câu gì từa tựa
như vậy, hợp với trạng thái tâm lý của một người đang ở tuổi của cô, thế mà
không tài nào thực hiện được. Mấy lần tôi nhấp nhỏm, định nói phăng tất cả
sự thực cho cô hay nhưng nghĩ rằng ngay chính bản thân mình lúc này còn
chưa nắm rõ toàn bộ vấn đề, dù có giải thích thì chỉ làm đầu óc cô ta thêm
rối loạn vô ích, đành bỏ cuộc không đả động tới nữa.

Sau bữa cơm, tôi cảm thấy mình cô đơn như bị hút dần lên không trung,

trong khi dòng thời gian thì trôi rả rích, gây đau đớn như đường nước tiểu
của một người mắc chứng viêm niệu đạo. Đầu óc tôi mông lung, quên trước
quên sau, công việc không tiến lấy một bước và rốt cục, chịu không nổi
nữa, tôi đâm ra giận dữ. Đến giờ tan sở thì khuôn mặt tôi hầu như xạm lại
như chàm. Chính tình cảm của kẻ đang đứng bên bờ tuyệt vọng đã nung
nấu ý chí chiến đấu của tôi. Ra về, tôi quyết tâm phải đánh nhau một trận
với bọn chiếm đóng mới được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.