BỌN ĐẠO CHÍCH - Trang 102

thuở của hai giới tính thì đây là đối thủ sắt đá đáng nể; trong tình đoàn kết
bí ẩn muôn thuở của chủng tộc thì đây là vị nữ thần tối thượng đáng để hy
sinh ‐ nếu ta có khả năng dâng hiến nhưng chẳng bao lâu đó không còn là
điều Ned định (à, hy vọng) làm với Minnie. Vì thế Boon phải lặp lại cho
đến khi Ned nghe ‐ hay nhận ra ‐ ông.

“Ông biết rõ như tôi”, Ned nói, “là Sếp đâu có muốn chiếc ô tô. Ổng mua

nó vì ổng phải mua, vì Đại tá Sartoris làm cho ổng phải mua. Ổng phải mua
chiếc ô tô đó để Đại tá Sartoris đừng quá trớn. Sếp thích ngựa ‐ tôi không
nói mấy con ngựa tồi kéo xe được đặt tên cao ngạo mà ông với ông Maury
có trong chuồng ngựa thuê: mà là một con ngựa. Tôi kiếm được một con
cho ổng. Khi thấy con ngựa này thì ổng sẽ nói cảm ơn tôi liền vì tôi đã có
mặt để bắt lấy nó trước đứa khác…” Như một giấc mơ, một cơn ác mộng;
ta nhận ra điều ấy, và chỉ cần đụng vật gì cứng, thật, tồn tại, không đổi, là ta
sẽ tự thức dậy; Boon và ta có cùng suy nghĩ, tức khắc: Ta cử động nhanh
hơn chỉ vì ta nhỏ hơn. Ned ngăn bọn ta lại, ông đọc được cả hai cái đầu:
“Khỏi cần đi coi”, ông nói, “Hắn tới lấy nó rồi”. Boon, đứng sững lại, đăm
đăm nhìn ta, hai bọn ta cùng một nỗi hoài nghi khiếp sợ trong lúc ta lục lọi
túi quần. Nhưng chiếc chìa khóa còn đó. “Xì”, Ned nói, “hắn không hề cần
cái đó. Hắn là dân nhà nghề. Hắn nói hắn biết cách thò tay ra phía sau ổ
khóa rồi vặn nó. Hắn làm rồi. Tôi cũng không tin cho tới khi thấy tận mắt.
Hắn không gặp khó khăn chút nào. Hắn còn biếu thêm sợi dây thòng lọng
cho con ngựa…”.

Bọn ta ‐ Boon và ta ‐ không chạy, nhưng vẫn đi đủ nhanh, cả cô Reba và

cô Corrie nữa, ra cửa trước. Chiếc ô tô đã mất. Khi ấy ta thấy cô Reba và cô
Corrie cũng ở đó, và họ chẳng nói gì với nhau ‐ không ngạc nhiên, sửng
sốt; nhìn và nghe không thiếu một chút nào nhưng chả nói một tiếng, như
thể họ thuộc về một xã hội riêng biệt, hiền lành, khác với Boon, ta, Ned và
chiếc ô tô của ông nội và con ngựa (bất kể ai là chủ nó), và chẳng quan tâm
gì tới bọn ta và công việc của bọn ta trừ việc giải trí; ta nhớ mẹ cũng có cái
nhìn giống y như vậy với những gì ta, mấy đứa em ta và tụi con trai hàng
xóm đang làm, không sót một điều gì, rất chăm chú và rất đáng tin, thậm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.