BỐN MÙA YÊU - Trang 211

cảm thấy mình cũng sẽ phải bắt chước Pompette một phần nào cái thái độ
vui tươi, giản dị, không khách sáo gì như thế. Đến cổng trường nàng đứng
lại, nhìn theo bóng Pompette lắc lư cặp mông to bè đi xa dần về phía nhà
bếp cuối sân. Khi bà ta đi khuất, Stephanie quay ra, vừa đi thong thả, vừa
suy nghĩ về hành lý sẽ mang theo.

Nàng tính đem rất ít, tuy nhiên những vật dụng tối thiểu cũng phải có. Chưa
biết cuộc sống sắp tới thế nào, nàng chỉ biết mình đang dấn thân vào một
chuyến đi liều lĩnh đầy mạo hiểm.

Stephanie lấy ra những thứ nàng cho là không thể thiếu trong cuộc hành
trình dài ngày: ba tấm áo liền váy, cộng với tấm nàng đang mặc, hai
manteau, một thật dày, một vừa phải, mấy váy mặc trong, đồ lót các loại,
chemise, giày dép, tất ngắn tất dài, khăn tắm, khăn mặt và vài dụng cụ
trang điểm.

Kết quả là cả một đống to khủng khiếp. Ít nhất phải hai cái hòm và thêm
hai xắc mới chứa nổi. Khó nữa là nàng phải tiến hành thật kín đáo, không
để ai biết nàng định đi xa.

Cải trang theo kiểu nào không phải điều quan trọng. Quan trọng là nàng
phải tới được Gallipoli và gặp được René. Tới đấy nàng tính sẽ thuê một
ngôi nhà và sẽ thu xếp để sống trong những khoảng thời gian giữa hai trận
đánh. Nàng nghĩ sẽ vắng nhà không quá 6 tháng và do nghĩ mãi, cuối cùng
nàng tin là chỉ 6 tháng mà thôi.

Đôi lúc Stephanie còn hình dung ngôi nhà nàng thuê ở Gallipoli sẽ tấp nập
khách khứa và nàng sẽ tổ chức những đêm vũ hội tưng bừng như trong
truyện Ngàn lẻ một đêm. Trong những khoảnh khắc phấn hứng nàng hình
dung mình sẽ làm những hành động anh hùng ngoài chiến trận, chẳng hạn
đỡ lấy lá cờ trong tay một chiến binh vừa ngã xuống, chạy tới cắm trên
định một ngọn đồi quân ta vừa chiếm được, và sĩ quan chỉ huy trận đánh ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.