BỐN MÙA YÊU - Trang 219

- Con Casimir của chúng mình đấy! - Pompette nói, vỗ vào mông một con
lừa to, chân rất cao. Nó đang giậm vó xuống nền đất.

- Mày đi mua thêm cho dì 30 bánh pho mát và 1 kí lô tấm - Pompette nói
với nàng và thọc tay vào túi lấy tiền - Cẩn thận kẻo kẻ cắp móc mất đấy.
Cầm lấy cái bao tải. Mày biết chỗ nào rồi chứ? Hôm nọ hai dì cháu đã mua
ở đấy.

- Cháu sợ quên mất lối đi đến đó mất rồi.

- Vây thì chui vào xe, tao đi vậy. Lên đó mà ngồi, sẽ không ai ngó ngàng
đến mày đâu.

Pompette nhấc một góc tấm bạt. Stephanie leo lên xe. Miếng bạt rơi xuống
thành một tiếng động khô khốc, và trong xe tối om, ngăn cách nàng với bầu
không khí vang động bên ngoài. Vậy là cuộc đời nàng đã rẽ sang khúc
ngoặt mới rồi.

Trên cỗ xe lừa kéo này, nàng Stephanie đài các sắp ra trận! Tiểu thư
Stephanie de Boisnaudouin, rồi phu nhân Armand de Dytteville bây giờ
thành gì không biết. Pompette chưa cho "đứa cháu" biết họ tên của nó là gì.

Stephanie thầm tự nhủ "Làm gì cũng được, mình sẵn sàng chịu đựng tất,
chỉ vì chàng, cốt để được bên chàng, không phải xa chàng!" Chợt một ý
nghĩ thoáng qua: "Hay trốn khỏi đây? Lúc này vẫn còn kịp?" Nhưng
Stephanie gạt đi ngay. Không! Mình cam chịu cuộc sống này. Bản tính
thích mạo hiểm, thích lao vào những tình huống chứa đầy thách thức, bên
cạnh những lo lắng Stephanie vẫn thấy một thích thú thầm kín. Niềm thích
thú của kẻ phiêu lưu, chưa biết số phận sẽ đưa đẩy mình đến đâu.

Nàng ngồi ôm đầu gối, nhìn đống dụng cụ nhà bếp, những bao thực phẩm
chất xung quanh và suy nghĩ về bản thân. Nàng vừa sinh ra lần thứ hai và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.