BỐN MÙA YÊU - Trang 22

bối rối: vừa nhớ lâu đài, vừa mong đến Paris, vừa hoảng sợ trước cuộc sống
nghiệt ngã trong tu viện. Chính vì vậy mà nàng bấu vào hình ảnh Armand
để có chỗ dựa dẫm, để thêm vững chí lên đường, Armand là niềm hy vọng,
là tương lai của nàng. Armand trước, sau mới đến Paris. Gia đình chàng có
nhiều cơ sở kinh doanh ở quần đáo Nouvell Calédonie ngoài khơi Thái
Bình Dương. Nàng sẽ thường xuyên gặp chàng để cùng bàn tính mọi
chuyện. Nàng sẽ thành phu nhân Armand Dytteville. Và cậu Faverolle đã
có lần nói với cháu: "Armand sẽ ra đảo và tại sao vợ cậu ta lại không cùng
ra đó được?"

*

Nhận thức đầu tiên đột ngột chiếm lĩnh tâm hồn Stephanie lúc nàng bước

trên xe ngựa xuống là cảm giác cô đơn. Nước mắt nàng bất giác tuôn trào.
Mới cách đây chưa lâu, nàng cũng ngồi trên cỗ xe ngựa này, cũng bước
xuống đúng chỗ này, nhưng còn có đủ cha mẹ. Và lần đó trên xe bước
xuống, nàng lao thẳng đến anh Charles của nàng. Vậy mà hôm nay nàng
chỉ có một mình, không có cha mẹ đi cùng, không có Charles đứng đợi.
Hôm nay chỉ có cậu Faverolle ...

Stephanie rảo bước vượt lên trước để cậu nàng khỏi nhìn thấy dòng nước
mắt trên má đứa cháu gái. Stephanie tự nhủ: "Không! Ta phải trấn tĩnh.
Không được để ai thấy ta khóc ..." Nàng vừa bình tâm được thì nhìn thấy
Armand đứng đúng vị trí anh Charles của nàng hôm nào. Nỗi nhớ tiếc anh
trào lên và nàng không ghìm được nước mắt.

Armand vội chạy đến cầm tay nàng:

- Stephanie ...

Hôm trước, anh trai nàng cũng làm đúng như thế, cũng cầm tay nàng và nói
đúng câu Armand vừa nói "Stephanie ..." Kỷ niệm cũ làm nàng mê đi và
nàng nói khẽ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.