BỐN MÙA YÊU - Trang 272

cho diều quạ.

Bộ Chỉ huy đành quyết định rút lui. Người ta chất những người hấp hối lên
các cỗ xe còn lại rồi lại bì bõm lội lên những vùng bùn nhão về phía
Mangalia, hy vọng đến đó sẽ có tàu biển đón.

Dịch tả mỗi lúc một dữ dội. Người ta quẳng những ai đã chết ra vệ đường
để lấy chỗ trên xe cho những người bị bệnh ở giai đoạn trầm trọng. Và
những người này cũng chỉ được nằm trên xe vài tiếng đồng hồ, lại tắt thở,
bị quẳng ra ngoài để nhường chỗ cho những người bệnh khác.

Pompette và Stephanie liên túc lén uống rượu mạnh. Họ cố nói thật ít để
giữ sức. Mỗi khi để những người hấp hối gối đầu lên đùi mình, họ thì thầm
an ủi:

- Sắp đến rồi ... Mangalia ... Sắp đến rồi ...

Và những người đó, những người lính gầy rộc và hầu như không còn chút
sinh khí nào, chỉ nhếch mép cười cay đắng.

Đoàn quân thảm hại lê bước. Bên trên diều quạ bay đầy trời, được mùi chết
chóc thu hút. Tuy nhiên họ vẫn đi và mỗi lúc một gần đến Mangalia.

Con ngựa Casmirr đã yếu đến mức không còn kéo xe được nữa. Pompette
và Stephanie phải khoác dây thừng vào vai cùng kéo với nó. Nhưng rồi nó
ngã quỵ lăn xuống vệ đường, kéo theo luôn cả cỗ xe, Pompette hét lên, cố
gượng lại, Stephanie thì trượt chân.

Cỗ xe gãy, đổ nghiêng xuống và ngập trong bùn nhão, Stephanie bị xe kéo
theo cũng chìm nghỉm luôn.

Pompette hoảng hốt gào lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.