BỐN MÙA YÊU - Trang 295

báo của ta thì chúng có khoảng 200.000 chỉ riêng để bảo vệ Sebastopol.
Pháo binh của chúng cũng rất mạnh. Pháo đài Malakof đang được tăng
cường, đầy những khẩu pháo hạng nặng chĩa nòng ra tua tủa. Hôm nay,
chúng ta bắt đầu cuộc phong toả.

- Càng hay.

- Anh thú thật riêng với em. Stephanie yêu quý của anh. Em nói rất đúng,
may mà em đã sang đây. Có em bên cạnh, anh cảm thấy mới đúng là mình
được sống. Stephanie, em quả là tuyệt vời. Không ai yêu anh như em. Vì
yêu anh, em dám vượt qua tất cả ...

Chàng nằm đè lên nàng, âu yếm thì thầm, giọng sung sướng:

- Nhờ em, anh mới có bốn bức tường này, có căn phòng này, tuy tồi tàn,
nhưng anh thấy quý giá hơn lâu đài, cung điện lộng lẫy. Vì nó là chiếc nôi
hạnh phúc của anh - Stephanie cố không nghĩ đến cặp môi René đang lướt
trên da thịt nàng, núm vú nàng. Nhưng cảm giác bủn rủn vẫn lan toả khắp
cơ thể nàng.

- René! René! Em mong sao chiến tranh cứ kéo dài mãi mãi, kéo dài cho
đến khi em già, cho đến khi anh cũng già, cho đến khi đôi ta không thể còn
... được nữa. Cho đến khi đôi ta nằm yên nghỉ dưới mồ, vẫn quấn chặt
nhau, cho đến khi xương thịt chúng ta tan ra, hoà lẫn vào nhau ... Em muốn
...

René chồm lên, áp miệng vào miệng nàng để ngăn không cho nàng nói
thêm. Chàng để yên một lúc như thế rồi mới nới ra, áp má vào mặt nàng,
thì thầm:

- Stephanie, em yêu của anh! Em nói gì lạ vậy? Chưa gì đã nghĩ đến già,
đến chết. Ta hãy nghĩ đến ngày hôm nay, đến lúc này. Anh thì lại mong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.