BỐN MÙA YÊU - Trang 319

nịch, rắn rỏi của hắn như một bức tượng khổng lồ, gồ ghề và hoang dã nom
vừa ghê sợ lại vừa có cái tò mò thu hút.

Hắn không thô bạo, không vội vã, dường như muốn tận hưởng khoái lạc
của sử cưỡng chiếm ác độc này. Và dường như hắn muốn cả nàng, dù
không chịu, cũng phải thụ hưởng cùng hắn.

Hắn thì thầm một cái tên hình như là "Serguéev!" Nàng nghe như thể đó là
một mật hiệu, một mật lệnh.

Stephanie đáp lại:

- Serguéev!

Tấm thân hắn đè nặng lên nàng và xấu hổ, nhục nhã, nàng buông thả cho
hắn ... Nàng lúc này ra sao, không hiểu nổi nữa. Và nàng ấm ức khóc. Cũng
chẳng hiểu vì sung sướng hay vì căm giận.

Cuối cùng, hắn từ từ nhấc tấm thân nặng nề ra khỏi nàng. Stephanie kiệt
sức nhưng đồng thời cũng lâng lâng một cảm giác thanh thản kỳ lạ. Nàng
chỉ nghĩ một điều: vậy là nàng sống. Vậy là nàng đã thoát khỏi nỗi nguy
hiểm. Nàng sẽ không bị chúng trói vào vòng sắt chôn trong bức tường kia
nữa. Nàng đã chấp nhận làm nô lệ cho chúng để chờ ngày giải thoát.

Stephanie mừng rỡ nghĩ đến Pompette, đến René, đến hai đứa con sinh đôi
thân yêu và nàng có nghị lực, đủ dũng cảm vượt qua những thử thách này.
Nàng sẵn sàng chịu đựng tất cả. Và như vậy là nàng đã vượt qua được tình
trạng xấu nhất rồi.

Bọn chúng lục tục ra khỏi gian phòng. Serguéev ra sau cùng và lát sau hắn
quay vào, quăng bộ quần áo lên tấm thân loã lồ của nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.