BỐN MÙA YÊU - Trang 321

Hôm sau, Serguéev đến và kéo nàng đứng dậy không cần ý tứ gì hết. Hắn
không biết tiếng Pháp và nàng không thể nói năng gì với hắn. Hắn chỉ là
một con thú hoang dã.

Bốn, năm hoặc sáu ngày gì đó cứ tiếp diễn. Nàng không biết là mấy ngày,
bởi nàng chẳng buồn biết đến nữa.

Nàng được chuyển sang một phòng giam khác, đỡ hơn và còn có giường,
có chăn đệm. Thức ăn cũng bắt đầu khá hơn đôi chút. Ngày nào Serguéev
cũng vào, có hôm hai lần. Nàng cảm giác như hắn cần đến nàng, như hắn
mê mệt nàng và nàng loé lên một tia hy vọng. Lúc này nàng chỉ cầu mong
có một điều là thoát chết. Ngoài ra nàng bất chấp.

Rồi một hôm chúng dẫn nàng ra hành lang, leo lên một thang gác tối tăm
và dốc đứng. Lần này nàng được bàn giao vào tay một đám phụ nữ Nga.
Họ nhận nàng như nhận một thứ hàng hoá nào đó.

Stephanie bước vào gian bếp rộng, một bếp lò lớn lửa cháy rừng rực. Trước
mặt nàng là một thùng gỗ to, đựng nước nóng, bốc hơi mù mịt. Những
người đàn bà kia kỳ cọ cho nàng bằng những động tác thô bạo, như thể kỳ
cọ cho một con vật.

Đám phụ nữ giao nàng cho một tốp quân nhân mà nàng chưa hề gặp bao
giờ. Đám quân nhân này có vẻ "cao cấp" hơn những quân nhân hôm trước,
bởi họ ăn mặc sạch sẽ, và dáng điệu cũng đàng hoàng, nghiêm chỉnh hơn.

Đám này bao quanh nàng, Stephanie đi giữa họ. Sau khi lên một thang gác,
họ dẫn nàng dọc theo một hành lang rồi đến một ô cửa có hai lần cánh,
trông ra một sân rộng. Ngoài đó lính tráng đang tập, một số xếp thành hàng.

"Chúng sắp bắn ta đây - nàng thầm nghĩ - Thế là hết!" Đầu óc nàng rối bời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.