BỐN MÙA YÊU - Trang 328

cho nàng khoác.

- Tốt lắm, ta khen! - viên đại tá đột nhiên bật cười, vỗ tay tán thưởng.

"Thằng điên!" Stephanie nghĩ thầm lúc khoác cánh tay Boris ra khỏi phòng
khách của viên đại tá. "Tên đại tá này đúng là một con quỷ, một tên bạo
chúa và một thằng vũ phu. Ta kinh sợ hắn nhưng cũng hy vọng có thể nhờ
hắn mà ra khỏi đây, ra khỏi Sebastopol. Dù sao thì tuy là tù binh nhưng ta
cũng đã từng khiêu vũ với ngài Morny! Và ta phải khai thác tình huống
này".

Lại hành lang, cầu thang. Khoác tay Boris, ông sĩ quan "ân nhân" này dẫn
nàng đi mãi, cuối cùng tới một cánh cửa nhỏ và ông ta đẩy cửa mở ra, tránh
sang một bên để nàng vào trước.

Đó là một gian phòng trần thấp, tường quét màu sặc sỡ nhưng đã ố. Chủ
yếu là màu đỏ, xanh lục và vàng. Góc phòng có một pho tượng thánh mạ
vàng óng ánh. Bên cạnh pho tượng là một ngọn đèn đốt bằng dầu thực vật,
toả ánh sáng. Stephanie nhìn thấy ba bông hồng đặt bên cạnh pho tượng
thánh.

Một phụ nữ trạc 50 tuổi, cầm bàn là đang ủi những bộ quân phục trên mặt
bàn rất lớn, chất đầy quần áo. Nhìn thấy Boris, bà ta ngừng tay vội đặt bàn
là xuống rồi quỳ mọp trước ông. Không thèm để mắt đến bà ta, Boris dẫn
Stephanie đến gần một chiếc ghế bành rộng, mời nàng ngồi.

- Cô ngồi xuống, Stephanie - ông ta gọi tên nàng theo kiểu như tên phụ nữ
Nga - Cô thường mặc áo dài màu gì?

Do mối cảm tình sẵn có và thấy cách xưng hô thân mật của Boris, nàng
cũng dùng cách thân mật đáp lại:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.