BỐN MÙA YÊU - Trang 391

18. LÁ THƯ CỦA AMÉLIE

Đoàn tàu chở Stephanie trở lại Crimée ra đến Biển Đen thì gặp đoàn tàu

chở thương binh sau mấy trận đánh đầu tiên của mùa xuân. Để đẩy nhanh
tác dụng của cuộc bao vây, quân đồng minh tổ chức liền vài cuộc công
kích. Sau 6 ngày nã pháo dữ dội, bên quân Pháp bị thiệt hại khá nặng và
tương quan giữa quân Nga và quân đồng minh vẫn không hề thay đổi.

- Ôi, Phanie! - Pompette hoảng hốt thấy Stephanie đang bước nhanh về
phía bà trong hốc đá. Dáng chân nàng có vẻ như lảo đảo.

Trông Stephanie giống như bóng ma. Bộ áo quần trở nên rộng thùng thình
và bay phần phật, sau những bữa ăn thảm hại trên tàu biển cũng như ở bệnh
viện Constantinople. Con chó Caesar bị buộc đang nhảy chồm lên và sủa
vang mừng rỡ.

- Yên nào, Caesar! - Stephanie nói. Nàng bước đến bên con chó, cúi xuống
vuốt ve lưng nó, nắm mõm nó rồi hôn vào đó.

- Ôi, trông cô khá nhỉ! - Pompette nhăn nhó. Bà thương xót Phanie dường
như muốn khóc.

- Bà đừng lo. Vài hôm tôi sẽ mập lên ngay thôi - Stephanie nói và cởi dây
buộc cho con chó Caesar.

Trong giọng nói mệt mỏi, rã rời của Stephanie, Pompette cảm thấy một vẻ
sắt đá. Cái vẻ Phanie thường có mỗi khi quyết định một điều gì đó mà
không ai có thể ngăn cản được. Nàng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.