BỐN MÙA YÊU - Trang 399

dùng họ làm lá chắn che cho mình, cốt khỏi bị vó ngựa giẫm lên. Lúc này
chúng chỉ cách họ có vài bước chân.

Những vó ngựa, đế ủng giẫm lên mặt đất, băng qua họ. Stephanie chỉ nhìn
thấy những chiếc ủng rào rào bên trên người nàng. Nàng cố nằm bất động.
Đạn rú khắp xung quanh và cày đất lên, găm vào những xác tử sĩ bên trên
nàng. Rồi đột nhiên mọi thứ lắng xuống. Tiếng đạn réo gần như không còn
và nàng chỉ nhìn thấy những đôi ủng đang chạy xa dần.

Lát sao, những cẳng chân mặc quần đỏ ào ào xông lên như nước thủy triều
truy kích quân Nga. Ôi, quân ta! Những chiến sĩ Bắc Phi dũng mãnh!

- Nằm yên đấy, Phanie! Đừng nhúc nhích! Chờ họ đi hết đã!

Các đợt quân Pháp ào ào, ào ào lướt qua ... rồi lại những đơn vị khác ...
toàn là lính Bắc Phi. Khi hai phụ nữ nhỏm dậy thì ra trận chiến đấu đã
chuyển về phía trước và các đoàn quân đang lao về phía tháp pháo đài
Malakof.

- Ngọn đồi Xanh chiếm được rồi! - Pompette hét lên - Phaie, ta chạy lên
phía đó đi!

Trời đã sẫm tối, Pompette và Stephanie chạy lên và suốt đêm hôm đó, cùng
với công binh, họ nổ mìn các công sự và sáng ngày hôm sau, quân Pháp đã
chiếm xong đồi xanh đằng trước tháp pháo đài Malakof.

- Vậy là Ngài tư lệnh muốn kết thúc chiến dịch! - Pompette nói.

- Ngài muốn chiến thắng thật nhanh! - một người lính Bắc Phi nói.

- Ngài muốn vào thành Sebastopol! - một người nào đó nữa nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.