BỐN MÙA YÊU - Trang 401

- Sắp rồi! Nhưng phải bao giờ trận nã pháo cuối cùng kết thúc kia. Còn bây
giờ, cô thấy đấy, cả hai bên đều thương vong khủng khiếp.

Mà đúng là hai bên thương vong ghê gớm thật, đến nỗi ngày 19 hai bên
phải ký bản tạm ngưng chiến để thu thập người bị thương, đồng thời mỗi
bên cũng có thời gian kiểm lại những thiệt hại của mình.

Tin đó khiến Stephanie nằm vật ra đất, rã rời. Nàng đau đớn nói:

- Vậy là vẫn tiếp tục tình trạng như cũ. Vẫn chỉ là cuộc bao vây!

Đúng là như thế. Ngày 28, huân tước Raglan, Tổng Tư lệnh quân Anh bị
chết vì dịch tả, cũng đúng như nguyên soái Saint Arnaud năm ngoái. Cuộc
tấn công Sebastopol bị ngưng. Stephanie vẫn tiếp tục viết những lá thư đầy
kiềm chế cho Amélie. Trong những lá thư đó nàng vẫn phải nén lòng dùng
một thứ lời văn lạnh lùng mặc dù trong lòng nàng đầy lo âu và chỉ muốn
viết lên giấy tất cả niềm tâm sự.

Cuối cùng, sau khi gửi đi 6 lá thư liền, nàng mới nhận được thư của
Amélie. Cầm chiếc phong bì bên ngoài có nét chữ quen thuộc, Stephanie
run lẩy bẩy. Tim nàng đập thình thịch. Nàng bỗng nhiên hoảng sợ. Và
không hiểu còn thứ tình cảm nào nữa đã khiến nước mắt nàng trào ra. Phải
chăng đó là nỗi vui mừng? Vậy là thư Amélie đã tới!

Chưa mở lá thư vội, nàng cầm thư, chạy như bay đến chỗ cỗ xe, hấp tấp
trèo lên, chui vào và thả những tấm bạt chung quanh xuống. Nàng muốn
hoàn toàn chỉ có một mình. Một mình đọc những hàng chữ nói lên tin tức
về chàng ... Chắc chắn René sẽ gửi thư cho nàng. Chỉ ngày mai, ngày kia là
cùng thư chàng sẽ đến. Nhưng lúc này đây, đã có thư của Amélie! Nàng
không đòi hỏi gì hơn.

Pompette nồi trên càng xe, lo lắng chờ kết quả đọc thư của Phanie. Bà sung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.