BỐN NĂM PHẤN HỒNG
BỐN NĂM PHẤN HỒNG
Dịch Phấn Hàn
Dịch Phấn Hàn
www.dtv-ebook.com
www.dtv-ebook.com
Chương 2: Thêm Vào Một Nhân Vật
Chương 2: Thêm Vào Một Nhân Vật
Khuôn viên trường đại học là một sân khấu. Mỗi một sinh viên là một
khán giả và cũng là một diễn viên, luôn luôn tỉnh táo trong câu chuyện của
người khác nhưng lại mù quáng trong câu chuyện của chính mình.
Cuộc sống đại học là thứ quả được bọc một vỏ ngoài tươi non, nhưng rất
nhiều phần thịt quả lại hỏng nát, tất cả những người con Trung Quốc đều
phải dựa vào nỗ lực của chính mình để hái được thứ quả này. Khi hái được
quả và bóc vỏ mới biết được phần htịt quả đã hỏng nát. Kể cả những quả
nhìn có vẻ đẹp đẽ mê hồn.
Năm 2000, tôi đến trường đại học này mang theo cả sự nuối tiếc của kỳ
thi đại học. Tôi không cam tâm. Người con trai tôi thích đã đến Đại học
Thanh Hoa. Khi cậu ấy đi tôi không biết phải tạm biệt thế nào. Cậu ấy là
người cuối cùng khép lại những tình cảm chân thành, trong sáng thời trung
học của tôi, từ đó mỗi người mỗi ngả. Tôi viết về cuộc sống đại học mà từ
đầu đã nhắc đến cậu ta sở dĩ là vì:
1. Nếu không vì cậu ta thì tôi đã không phải thi vào một trường đại học
mà tôi không hài lòng thế này. Chắc chắn có người sẽ nói rằng tôi lấy cớ
thật vô liêm sỉ. Không đâu đã đỗ một trường đại học tốt, lại còn trách người
khác. Đúng vậy, tôi là kẻ thích mượn cớ cho sự thất bại, hèn yếu và hư vinh
của bản thân. Những cái cớ thành hay không thành đều khiến cuộc sống của
tôi trở nên nhẹ nhàng hơn một chút, gánh nặng trong lòng cũng bớt đi một
chút. Kiếm cớ đã thành một trong những nguyên tắc sống của tôi. Trong
cuốn tiểu thuyết này, tôi còn có thể không ngừng kiếm cớ cho những việc