BỐN NĂM PHẤN HỒNG - Trang 193

Nhưng cô tôi cũng lại là những kẻ ích kỉ và ngu xuẩn. Đó là những mâu
thuẫn không thể cứu chữa, không thể điều chỉnh.

Sau này Tô Tiêu không bao giờ nhắc lại chuyện đó nữa, cũng không áp

dụng bất kì một biện pháp nào để trả thù tôi, bởi chúng tôi đều đã nói tốt về
cô ấy với nhà trường, trái với trước kia, cô ấy thân thiện và nhiệt tình với tôi
hơn trước. Có lẽ cô ấy chỉ tự trách bản thân vì đã quá sơ suất khi quay cóp
mà không hề biết rằng đó là vì tôi, tôi đã dẫn dụ cô giáo đến, tất cả đều do
tôi đã bày sẵn kế hoạch chỉ trong nháy mắt. Đối với tôi và cả cuộc sống suốt
bốn năm đại học của tôi mà nói, chuyện này đã có ảnh hưởng vô cùng lớn.
Mỗi lần nghĩ tới tôi đều không thể chịu nổi và không muốn nhớ lại. Tôi đã
thấy rất rõ ràng sự ích kỉ, bỉ ổi và ngu muội của bản thân, tôi thấy thất vọng
với chính mình. Nội tâm khô héo và mục nát như đống lá khô tích tụ qua rất
nhiều mùa đông, không có cách nào quét sạch, chỉ có thể giương mắt nhìn
nó thối rữa từng chút từng chút một rồi biến thành đống tro cốt của bầu trời
xanh, rải rác khắp trên mặt đất trong ngôi trường. Thật sự tôi không hề
muốn nhớ lại chuyện này một chút nào. Mỗi lần nhớ đến tôi đều cảm thấy
rất khó chịu. Sau chuyện đó, thái độ của tôi đối với Tô Tiêu đã dần tốt hơn.
Nhưng lại không dám thể hiện quá rõ ràng, không dám đối quá tốt với cô
ấy, không dám để thái độ của mình khác quá xa so với trước kia. Tôi sợ cô
ấy hoài nghi, hoài nghi nguyên nhân tôi đột nhiên đối tốt với cô ấy rồi lại
liên tưởng đến chuyện trước đây. Cho nên quan hệ giữa chúng tôi vẫn
không có gì thay đổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.