BỌN RỢ RÌNH TRƯỚC CỔNG - Trang 285

Kravis bắt đầu tức giận. “Không thể tin nổi. Chúng ta đã ngỏ lời! Vậy

mà họ thậm chí còn không gặp chúng ta!”

-

Nằm trên cao chót vót, cao hơn cả tòa nhà Radio City Music, văn

phòng góc của Eric Gleacher được dán kín từ sát trần xuống đến chạm sàn
bằng những bức ảnh có khung màu xanh lá cây của gia đình ông. Quần áo
tông trung tính và vẻ ngoài đẹp nhưng thô kệch của họ khiến bức tường
trông giống một biển quảng cáo lớn của dòng quần áo polo dành cho dân
đua ngựa của Ralph Lauren. Ở góc phòng khác, một chiếc máy hút ẩm đặt
phía sau một cây xanh đang miệt mài thẩm tách.

Gleacher đang ngả người trên ghế ở bàn làm việc khi nhìn thấy dòng

tiêu đề chạy qua màn hình máy tính. Trong nháy mắt, ông tung người về
phía trước, và cắm đầu vào bàn phím điện thoại. “Tôi chẳng thèm biết anh
đang làm chuyện quái gì,” ông gào lên. “Xuống đây ngay.”

Vài giây sau, Steve Waters đã xông vào văn phòng của Gleacher. Cả

hai sững sờ, nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính.

RJR? Mua lại? Không có Morgan Stanley?
Nhìn giá kìa, Gleacher nói. Họ nhanh chóng nhất trí rằng với mức giá

75 đô-la/cổ phiếu, Johnson đang đánh cắp công ty.

Sáng hôm đó, Gleacher và Waters hành động hoàn toàn theo phản xạ.

Cả hai người đều hiểu luật chơi, những câu hỏi cần phải được giải đáp là:
Thỏa thuận này có thật không? Ai sẽ tư vấn cho Johnson? Ai sẽ tư vấn cho
ủy ban đặc biệt? Và quan trọng nhất, làm thế nào để Morgan Stanley có
được một phần trong giao dịch này?

Tuy nhiên, trước khi họ có thể làm gì đó, Waters đột nhiên phải đi

nhanh xuống sảnh vì chuông điện thoại đang reo.

“Chuyện quái gì đang diễn ra vậy?” Paul Raether gặng hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.